David Copperfield là một tiểu thuyết của Charles Dickens. Các hồi ký cá nhân, cuộc phiêu lưu thám hiểm, trải nghiệm và quan sát của David Copperfield trẻ, được xuất bản lần đầu tiên vào năm 1850. Nhiều chi tiết trong David Copperfield được chắt lọc từ chính cuộc đời của nhà văn, vì thế đây có lẽ là tác phẩm mang tính tự truyện đậm nét nhất trong kho tàng văn chương Charles Dickens. Mời bạn đọc cùng tham khảo. | David Copefield Tác giả: Charles Dickens Chương 1 Thời thơ ấu của tôi Tôi ra đời vào một ngày thứ sáu, đúng nửa đêm, ở Blunderstone, thuộc quận Suffolk. Khi tôi mở mắt chào đời, cha tôi đã qua đời hơn sáu tháng. Bậc bề trên trong gia đình là một bà cô của cha tôi, bà trẻ của tôi mà người mẹ tội nghiệp của tôi thường gọi là cô Trotwood hay cô Betsy mỗi khi mẹ có gan gọi tên con người dễ sợ ấy, điều này rất ít xảy ra. Cô Betsy ở một chòm xóm, xa lắc, mạn bờ biển, cùng với người hầu gái, chẳng giao du với ai. Cha tôi được bà cô cưng chiều, tôi nghĩ thế, nhưng bà không bao giờ tha thứ cho cuộc hôn nhân của ông, với lý do mẹ tôi chỉ là một đứa bé con. Chẳng bao giờ cha tôi gặp lại cô Betsy. Vào một buổi chiều tháng ba giá rét, vài giờ trước khi tôi chào đời, mẹ tôi thấy một người đàn bà không quen men theo lối vườn đi vào. Nhìn lần nữa, mẹ tôi linh cảm người đàn bà không quen ấy là cô Betsỵ Đáng lẽ bấm chuông ở cửa ra vào bà ta lại đến đứng sững trước cửa sổ và tì mạnh chóp mũi vào cửa kính, đến mức nó trắng bệch ra và tẹt dí. Mẹ tôi run rẩy ra mở cửa. - Bà David Copperfield có phải không? - Cô Betsy lên tiếng. - Vâng - Mẹ tôi lí nhí đáp. - Cô Trotwood, - bà khách nói tiếp, - hẳn là chị có nghe nói đến bà ta ? Mẹ tôi thưa đã được cái hân hạnh đó. - Giờ thì chị gặp bà ấy đây. Mẹ tôi cúi đầu mời bà vào nhà. Cả hai ngồi gần lò sưởi. Cố kìm mãi không nổi mẹ tôi bật khóc tấm tức. - Trời ơi là trời ! - Cô Betsy kêu lên, - chị rõ thật chỉ là một con bé con. Hẳn là mẹ tôi trông quá trẻ so với tuổi của mình. - Thế chị định đặt tên con gái chị là gì ? - Cô Betsy giật giọng hỏi. - Là nói sau khi sinh đứa con gái ấy. - Hay là đứa con trai ấy. - Mẹ tôi đánh bạo nói xa xôi- Tôi bảo chị, sẽ là một đứa con gái mà. Đừng có nói trái ý tôi. Sau khi sinh con bé đó, tôi muốn gần gũi thân ái với nó. Tôi muốn là mẹ đỡ dầu của nó và yêu cầu đặt tên nó là Betsy Trotwood Cop-perfield. Thế David đối xử tốt với chị chứ ? - Sau một lát im lặng, cô Betsy nói tiếp. - Chúng cháu rất hạnh .