Mô hình thời gian tự sự đơn – đẳng tuyến là một trong các mô hình thời gian nghệ thuật được sử dụng trong một số truyện ngắn Nam Bộ 1945 – 1975. Mô hình này một mặt thể hiện tư tưởng, quan niệm của nhà văn trước thực tại thời đại; mặt khác, cho thấy sự giao thoa giữa truyền thống với hiện đại của nghệ thuật tự sự ở phương diện xử lí thời gian trần thuật trong truyện ngắn Nam Bộ 1945 – 1975.