Theo tác giả, nhân vật Vương Miện trong Nho lâm ngoại sử không phải là “trốn cõi tục” mà là chỉ muốn “tránh thế quyền”. Câu chuyện Vương Miện là chuyện lánh trốn chính quyền chứ không phải là chuyện ẩn dật truyền thống. Hồi truyện mở đầu tiểu thuyết không phải là bài ca nhiệt thành đời sống ẩn dật mà là tiếng than dài cho mối quan hệ giữa chính quyền và trí thức – những kẻ thường vẫn được xem là tự giác hơn dân chúng trong ý thức về số phận mình trong cơn dâu bể thay triều đổi đại.