S au một thời gian điều trị, Hồng và Tuyết đã bình phục hẳn. Phong và Duy vẫn túc trực an ủi hai nàng. Một buổi sáng, cả bốn người đến chào tạm biệt cụ già. Ông nhìn Hồng và Tuyết mặt vẫn còn xanh mét bởi mất máu quá nhiều, thương cảm: - Ông đã làm hại các cháu. Đáng lý ra, không nên kể cho các cháu nghe mà làm hại các cháu. Hồng nheo mắt nhìn ông: - Ông lại khách sáo nữa rồi. Đáng lý ra, tụi cháu phải cảm ơn ông chớ sao lại trách ông. -. | Tác Giả Thu Thủy ĐEM TRANG RAM CHƯƠNG IV phần một au một thời gian điều trị Hồng và Tuyết đã bình phục hẳn. Phong và Duy vẫn túc trực an ủi hai nàng. Một buổi sáng cả bốn người đến chào tạm biệt cụ già. Ông nhìn Hồng và Tuyết mặt vẫn còn xanh mét bởi mất máu quá nhiều thương cảm - Ông đã làm hại các cháu. Đáng lý ra không nên kể cho các cháu nghe mà làm hại các cháu. Hồng nheo mắt nhìn ông - Ông lại khách sáo nữa rồi. Đáng lý ra tụi cháu phải cảm ơn ông chớ sao lại trách ông. - Ồ Ông và dân làng ở đây phải cảm ơn các cháu mới phải. Nhờ có các cháu mà câu chuyện về Cô gái cỡi cọp được sáng tỏ. Các cô gái không còn bị bắt giết vì bọn cuồng tín đó nữa. Câu chuyện của mười mấy năm về trước lại là một đại họa của dân làng. Tuyết bá lấy vai ông - Ông ơi Chúng cháu về rồi lâu lâu sẽ lên thăm ông - Tốt Tốt lắm Các cháu thật là tốt. Phong và Duy nhao nhao - Ông cũng thật tốt đó. Ông ở lại mạnh khỏe nghe. - Các cháu về dưới cũng mạnh khỏe. Mặt trời lên cao ánh nắng xuyên qua những cây to rậm rạp biến thành những trận mưa ánh nắng sưởi ấm mặt đất làm cho cỏ thêm xanh và những bông hoa nhỏ nẩy mầm. Bốn người cùng mang ba lô lên vai vừa đi vừa hát. Mọi người ai cũng phấn khởi với vụ án Cô gái cỡi cọp . Mặc dù vụ án không khởi tố vì Chơ Rớt và đồng bọn đã chết hết nhưng lòng người ai cũng thỏa mãn vì kẻ gây tội ác đã bị xử lý thích đáng. Riêng Hồng cô mang tâm sự buồn rười rượi. Từng bước chân giẫm lên lá khô vốc một ngụm nước bên dòng suối mát. Đâu đâu cũng có kỷ niệm của một dáng người. - Quốc Quốc ơi Anh đã chết rồi sao giữa đêm bấn loạn . com 73 www. taixiu. com Tác Giả Thu Thủy ĐEM TRANG RAM ối diện với gương mặt đôn hậu thoải mái quen thuộc của đại tá Nguyễn Hoàng Lê Trung phát hiện có dấu hiệu không bình thường của ông. - Cậu ngồi đi Lê Trung. - Vâng thưa đại tá. - Ban giám đốc công an tỉnh đã có quyết định khen thưởng và cấp phép cho cậu nhưng. - Nhưng thế nào đại tá cứ nói. - Điểm du lịch lần này dành cho cậu không phải là những bãi biển thơ mộng như cái .