Với đề tài "Quan hệ Nga – Nhật Bản về vấn đề Triều Tiên và Mãn Châu cuối thế kỉ XIX đầu thế kỉ XX", luận án hướng đến mục tiêu trình bày, phân tích, lý giải một cách hệ thống, toàn diện về sự hình thành, phát triển mâu thuẫn giữa hai đế quốc Nga và Nhật Bản về vấn đề Triều Tiên, Mãn Châu và quá trình giải quyết mâu thuẫn này của hai nước. | Trong giai đoạn này, nếu như Nga thực hiện rất nhiều hành động mạnh mẽ, táo bạo để chiếm lấy Triều Tiên và Mãn Châu thì Nhật Bản lại âm thầm, kiên trì. Bị cướp đoạt trắng trợn những chiến lợi phẩm sau chiến tranh với Trung Quốc nhưng hạn chế về sức mạnh và vị thế khiến Nhật phải chấp nhận thua thiệt. Tuy nhiên, chính quyền Minh Trị cũng đã khôn khéo lợi dụng những thời cơ dù nhỏ nhất để tiến hành thỏa hiệp với Nga. Hai nước đã đạt được một số thỏa thuận nhất định để cùng nhau chia sẻ quyền lợi ở Mãn Châu và Triều Tiên, đó chính là các Hiệp định K. Weber – Komura 1896, Nghị định thư Yamagata – Lobanov 1896 và Công ước Rosen - Nissi 1898. Mặc dù, Nga luôn chiếm ưu thế và phần hơn trong việc kí kết các hiệp định nhưng với vị thế của Nhật Bản, đây là những thành công về ngoại giao, giúp cho Nhật Bản có thời gian để xây dựng lực lượng và củng cố vị trí của mình. Kết quả của những nỗ lực không ngừng đó chính là việc Nhật Bản được Anh, cường quốc hàng đầu châu Âu, công nhận vị thế ngang bằng khi kí kết Hiệp ước Liên minh năm 1902.