Đọc “Cai” người ta thấy Vũ Bằng có được sự tự do và hào hứng, ông muốn làm một cuộc tự thú về những sa đà, lầm lẫn mình từng mắc phải và cách thức vận dụng tất cả lương tri, nghị lực sẵn có để vượt lên trên mọi lầm lỡ ấy. Có thể nói Cai đánh dấu một sự chín đầy trọn vẹn của ngòi bút, cái mức chín đẹp ấy phải tới Thương nhớ mười hai ông mới có dịp lặp lại. Mời các bạn tham khảo phần 1 cuốn sách.