(BQ) Khi em mười tám đôi mươi, em có tất cả ưu thế để người khác giới phải nâng nui. Người yêu của em hết lời khen tóc em đẹp, da em mát, mắt em sáng, môi em hồng. Nhờ anh ấy mà em biết mình duy nhất đẹp, duy nhất đáng yêu, duy nhất được tôn thờ. Và rồi những bài học về nghĩa vụ loáng thoáng nghe từ khi chưa hôn nhân lũ lượt hiện ra. Mời các bạn cùng đón đọc tạp văn "Gánh đàn bà của nhà văn Dạ Ngân để cùng cảm nhận những cảm xúc của tác giả.