Tiêu chuẩn nhà nước TCVN 1049:1971 về Thủy tinh - Phân cấp về độ bền hóa học quy định chỉ tiêu đặc trưng cho khả năng của thủy tinh chịu được tác dụng ăn mòn của nước, axit, kiềm. nội dung chi tiết. | TIÊU CHUẨN NHÀ NƯỚC TCVN 1049 – 71 THỦY TINH PHÂN CẤP VỀ ĐỘ BỀN HÓA HỌC 1. Độ bền hóa học là những chỉ tiêu đặc trưng cho khả năng của thủy tinh chịu được tác dụng ăn mòn của nước, axit, kiềm. 2. Khi cần phân cấp thủy tinh theo độ bền hóa học phải theo đúng tiêu chuẩn này. 3. Phương pháp xác định cấp thủy tinh theo độ bền hóa học phải theo đúng các tiêu chuẩn sau: - đối với độ bền nước, theo TCVN 1046 – 71; - đối với độ bền axit, theo TCVN 1048 – 71; - đối với độ bền kiềm, theo TCVN 1047 – 71. 4. Phân cấp thủy tinh theo độ bền nước Cấp Lượng axit clohidric 0,01 N dùng để chuẩn độ, (ml/g) Lượng kiềm đã tan vào dung dịch, tính theo Na2O gdl/g mg/g 1 đến 0,10 đến 1,0 đến 0,031 2 trên 0,10 đến 0,20 trên 1,0 đến 2,0 trên 0,031 đến 0,062 3 trên 0,20 đến 0,85 trên 2,0 đến 8,5 trên 0,062 đến 0,263 4 trên 0,85 đến 2,00 trên 8,5 đến 20,0 trên 0,263 đến 0,62 5 trên 2,00 trên 20,0 trên 0,62 5. Phân cấp thủy tinh theo độ bền axit Cấp Tính chất của thủy tinh Mức tiêu hao khối lượng bề mặt (mg/dm2) 1 không tan trong axit 0 đến 1,4 2 tan ít trong axit trên 1,4 đến 3,0 3 tan vừa đến tan nhiều trong axit trên 3,0 6. Phân cấp thủy tinh theo độ chịu kiềm Cấp Tính chất của thủy tinh Mức tiêu hao khối lượng bề mặt (mg/dm2) 1 tan ít trong kiềm 0 đến 75 2 tan vừa trong kiềm trên 75 đến 150 3 tan nhiều trong kiềm trên 150