Ebook Mật mã Tây Tạng: Tập 8 - Phần 2

"Mật mã Tây Tạng" của Hà Mã kể về chuyến phiêu lưu trên đất Tây Tạng của nhân vật Trác Mộc Cường Ba – người đàn ông sinh ra trên đất Tây Tạng. Phần 2 trong tập 8 của cuốn sách trình bày nội dung từ chương 58 đến chương 61: Thành Tước Mẫu, vương quốc Yaca Thần bí, mật tu giả tìm đường trở về, cái chết của đội trưởng Hồ Dương. | Chương 58 - Th{nh Tước Mẫu Nghe những lời lẽ đầy kích động của Trát Lỗ, bọn Trác Mộc Cường Ba đều thầm kinh hãi. Đúng thế, Đạo quân Ánh sáng bách chiến bách thắng, sao có thể bị một đội quân bình thường đ|nh bại! Thế nhưng, tại sao họ lại nghiêm khắc khu biệt mình với những cư d}n vốn sống ở đây từ trước như thế? Tại sao lại chẳng nể nang gì mà tiêu diệt cả bộ tộc người ta? Lẽ n{o đội quân ấy đ~ không còn chút nh}n tính n{o, trở thành những kẻ điên cuồng chém giết rồi hay sao? Thực lực của Max Trác Mộc Cường Ba nhìn chỗ Tây Mễ nhảy xuống, thầm kinh h~i: “Cao như vậy m{ cũng dám nhảy sao!” G~ dừng lại, cẩn thận quan sát chỗ Tây Mễ nấp, vẫn còn một tên nữa! Lữ C|nh Nam, Đường Mẫn v{ Ba Tang đều xông lên, vây tên cuối cùng lại. Đường Mẫn không nói tiếng nào, chỉ bần thần nhìn Trác Mộc Cường Ba chăm chăm. Trong khoảnh khắc lúc g~ xông ra đó, cô gần như đ~ không nén được muốn hét lên, nhưng những chuyện diễn ra tiếp sau đó khiến cô có cảm gi|c như mình đang nằm mơ, bóng d|ng th}n quen ấy làm cô kích động đến độ chỉ muốn bật khóc lên. Ba Tang thì lại để ý đến cái bóng vừa nhảy xuống, tại sao. cảm giác quen thuộc đó l{ thế nào vậy? “Cạch cạch!” Âm thanh l{m kinh động mấy người bọn Trác Mộc Cường Ba. Gã vội xoay người ôm lấy Đường Mẫn lăn sang một bên, kế đó mới phát hiện có người ở phía sau tượng đá ném khẩu súng ra, rồi đến hai cánh tay run lẩy bẩy giơ lên cao, một giọng tiếng Trung ngọng nghịu lơ lớ cất lên: “Đừng. đừng bắn. đầu. đầu h{ng, đầu hàng rồi!” Ngữ điệu ấy, cũng run lên bần bật như muốn khóc. Trác Mộc Cường Ba hạ nòng súng xuống, qu|t lên: “Cút ra đ}y!” Chỉ thấy Max loạng choạng bước ra từ chỗ nấp, hai chân mềm ra như bún, có vẻ như một ch}n đ~ trúng đạn, m|u tuôn ra như suối, mới được v{i bước đ~ ng~ ập xuống đất. Y lại rướn bò lên mấy bước nữa, đến trước mặt Trác Mộc Cường Ba, hai tay ôm chặt sau gáy, mông chổng lên cao, to{n th}n đều run bần bật như cầy sấy. “Đừng giết tôi.” Giọng nói ấy đủ khiến người ta nghe mà nổi hết cả da gà. Max khóc lóc cầu

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.