Tiếp nối phần 1 của ebook "Anne tóc đỏ dưới mái nhà Bạch Dương". Phần 2 có nội dung từ " Chúng thật là tuyệt vời mà, phải không anh yêu nhất đời? Và bây giờ chỉ còn hai năm nữa là trận mưa rào lạnh buốt thỉnh thoảng lại sầm sập giăng ngang dải đồi.". Mời các bạn cùng đón đọc. | NĂM THỨ HAI Chương 1 “Bạch Dương Lộng Gió, Đường Ma, Ngày 14 tháng Chín. “Em thấy khó lòng mà buộc mình chấp nhận chuyện hai tháng tuyệt vời của chúng ta đã kết thúc. Chúng thật là tuyệt vời mà, phải không anh yêu nhất đời? Và bây giờ chỉ còn hai năm nữa là đến (Bỏ qua một số đoạn.) “Nhưng em cũng vui sướng vô ngần khi trở lại Bạch Dương Lộng Gió quay về tòa tháp thuộc về em, chiếc ghế đặc biệt của riêng em và giường nằm cao ngất dành cho em và cả chú mèo Xám Tro nằm phơi nắng trên bệ cửa sổ nhà bếp nữa chứ. “Hai bà góa phụ rất mừng khi thấy em và Rebecca Dew thốt lên đầy chân thành, ‘Thật tuyệt khi cô trở lại.’ Bé Elizabeth cũng cảm thấy hệt thế. Chúng em đã có một buổi gặp gỡ hết sức hào hứng nơi cánh cổng sơn xanh. “ ‘Em hơi sợ rằng cô sẽ đến Ngày Mai trước em,’ bé Elizabeth thú nhận. “ ‘Buổi chiều nay thật đẹp quá phải không?’ em nhận xét. “ ‘ Khi có cô thì buổi chiều nào cũng đẹp hết, cô Shirley ơi,’ bé Elizabeth đáp. “Ôi chao những lời khen! “ ‘Thế em làm gì suốt mùa hè hở bé cưng?’ em hỏi. “ ‘ Suy nghĩ,’ bé Elizabeth khẽ khàng đáp, ‘về tất cả những điều tốt đẹp sẽ diễn ra ở Ngày Mai.” “Sau đó, chúng em trèo lên gian phòng tháp đọc một câu chuyện kể về các chú voi. Dạo này bé Elizabeth hết sức hứng thú với loài voi. “ ‘Có gì đó thật quyến rũ trong tên gọi của voi, phải không cô?’ cô bé nghiêm túc hỏi, chống cằm lên đôi tay nhỏ bé với phong cách rất riêng của mình. ‘Em mong sẽ nhìn thấy thật nhiều voi ở Ngày Mai.’ “Chúng em vẽ thêm một công viên voi vào bản đồ vùng đất thần tiên của hai cô cháu. Tỏ vẻ cao ngạo và khinh khỉnh chẳng ích gì đâu, Gilbert của em, em biết anh sẽ có vẻ mặt như thế nào khi đọc những dòng này của em mà. Chẳng có tí xíu tác dụng nào. Thế giới này luôn luôn có thần tiên. Không thể tồn tại được mà không có họ. Vậy phải có ai đó tạo ra thần tiên chứ. “Trở lại trường học cũng khá là thích thú. Katherine Brooke vẫn chẳng thân thiện mấy nhưng các học sinh của em có vẻ vui mừng khi