Nối tiếp phần 1 của ebook "Công ty". Phần 2 gồm những nội dung: bắn xuyên táo, thuốc cảm và cà phê, bị săn đuổi, lừa con mồi xuống hố, nhân chứng nguy hiểm, huýt sáo kiểu thổ dân, nụ hôn của gió, bị ném đi như một hòn sỏi, lần theo dấu vét, tôn trọng thất bại,. Mời các bạn cùng đón đọc. | 23 Kat Trần - quả cấm Cú điện thoại gọi đến từ Hoàng Anh khiến tôi bàng hoàng. Tôi vẫn mong chờ nó. Mong chờ đến mức khi nó xuất hiện, tim tôi nhói lên. Tôi lắng nghe hơi thở của cô ấy vẳng đến từ đầu dây bên kia. Khác với số đông vẫn quen nhớ tôi dưới cái tên Kat, Hoàng Anh gọi tôi là Khanh. Giọng cô ấy gọi tên tôi mới êm dịu làm sao: - Có việc này quan trọng lắm. Hoàng Anh nghĩ chỉ có Khanh mới giúp được! - You nói đi, mình sẽ làm ngay! - Không tiện nói qua điện thoại. Tụi mình gặp nhau có được không? - Okay, ngay bây giờ? Một chút lưỡng lự và căng thẳng. Chừng như Hoàng Anh đang gặp một phiền toái nào ghê gớm. Phảng phất trong giọng nói sự van nài tội nghiệp: - Không, có lẽ cần nhiều thời gian hơn. Khanh có thể dành cho mình buổi chiều hôm nay, được không? - Đúng 2 giờ, Khanh lái xe qua bên Red Sun, đón Hoàng Anh. Vậy nhé! Suốt khoảng thời gian hạn hẹp còn lại của buổi sáng thứ hai, tôi lao vào làm như điên, giải quyết hết các công việc trong ngày. Tôi hiện làm việc cho một tổ chức phi chính phủ, theo dõi một vài dự án về quy hoạch đô thị. Thoạt tiên, tôi nghĩ chỉ đi làm cho vui. Nhưng lâu dần, công việc cũng mở ra các giá trị đáng kể. Tiền bạc ở đây trả tương đối, đủ để duy trì mức sống tốt ở Việt Nam. Nhưng với tôi, thật sự, có khối thứ đáng để suy nghĩ hơn tiền bạc nhiều. Chẳng hạn việc quan sát đủ mọi hạng người qua công việc, kiểm tra khả năng của chính mình khi buộc nỗ lực hoàn tất một mục tiêu đặt ra. Đặc biệt và bí mật nhất, công việc đã giúp tôi xao lãng ra khỏi các vấn đề khốn kiếp của bản thân mình. Một vài đồng nghiệp nam từng khởi sự theo đuổi tôi. Tuy nhiên, tôi đã làm cho họ phá sản ý định bằng vẻ lạnh lùng và những lời mỉa mai khôi hài. Ở một khía cạnh nào đó, tôi chẳng có lý do gì để căm ghét hay coi thường đàn ông. Đơn giản là tôi chẳng có cảm xúc gì với họ. Và với tình thế của mình, càng tránh xa các tình huống lố bịch bao nhiêu, càng tốt cho tôi bấy nhiêu. Các đồng nghiệp cùng thực hiện dự án hơi ngạc nhiên khi thấy tôi bỏ bữa trưa để .