Tiếp nối phần 1 của ebook "Đời callboy". Phần 2 có nội dung từ ".Làm ở vũ trường 1 thời gian, tôi thấy được sự thiệt thòi của bản thân mình khi không biết nhảy nhótBà nhào tới tôi một cách không thể cản lại được, hai bàn tay đưa ra bóp chặt lấy cổ tôi.". Mời các bạn cùng đón đọc. | Chương 7 Làm ở vũ trường 1 thời gian, tôi thấy được sự thiệt thòi của bản thân mình khi không biết nhảy nhót. Trong vũ trường đương nhiên là không chỉ có một mình tôi làm callboy, còn rất nhiều người khác làm ở đó cũng như tôi. Nhưng theo quan sát của tôi thì họ có vẻ như kiếm được nhiều khách hơn, khi họ quay cuồng trên sàn nhảy, nhiều người nhìn họ, và đôi khi, một người khách tới nhảy bên cạnh và ngã giá với họ, như thế sẽ bình thường hơn nhiều thế cho nên, tôi nhất định sẽ đi học nhảy. Với quyết tâm đó, tôi tới đăng kí học nhảy tại một trung tâm văn hoá gần nhà mướn. Chỗ ấy cũng có nhiều người theo học, nghe đâu người dạy là một thành viên của một nhóm nhảy đang rất nổi tiếng ở Sài Gòn, nên đông người muốn theo học "1 tà 2 tà 3 tà 4, 5 tà 6 tà 7 tà 8, lắc hông lên rồi đẩy hông xuống, theo điệu nhạc nha làm lại lần nữa, ok tốt lắm, chúng ta nghĩ một chút đi." - Cô ơi bán cho con chai nứơc suối. - Hết nứơc suối rồi con, uống nước ngọt đỡ nha. - Dạ thôi khỏi, được rồi cô - Uống chung với em nè Tôi nhìn lại, thì ra là một thằng nhóc đang chìa chai nước suối còn hơn phân nửa ra trứơc mặt tôi. - Uống đi anh, em uống một mình cũng không hết, dzục cũng dzậy àh. Tôi thật sự hơi bất ngờ với cách nói chuyện thẳng thắn tới mức hơi vô duyên như thằng nhóc đó, nhưng vẫn cầm chai nước uống vì thật sự tôi đang khát lắm - Cám ơn em nhiều. - Dạ không có chi em đi nha Rồi thằng nhóc nhảy lại chỗ đám bạn của nó, tiếp tục nói chuyện hăng say Sao mà hồn nhiên thế, tuổi thơ tôi đâu có được vui vẽ và hồn nhiên như vậy, lúc nào cũng lo lắng về cơm áo gạo tiền, trời có mưa bão không, tháng này làm có đủ tiền cho tụi nhõ đóng tiền học, cho má đi chợ hay không Hình như là tôi chưa hề có tuổi thơ vui vẽ như vậy Tôi đang ganh tỵ sao? Ừ, có lẽ là vậy, người ta ganh tỵ vì người ta không có được thứ mà người khác có. Tôi cũng ganh tỵ với mấy đứa trong vũ trường nên đi học nhảy đấy thôi. Cuộc đời con người ta, ai mà không một lần ganh tỵ với người khác. Mọi chuyện lại tiếp tục .