Ebook Mèo lười ngủ ngày: Phần 2

Tiếp nối phần 1 của ebook "Mèo lười ngủ ngày". Phần 2 có nội dung từ ".Đêm trăng đen giết người, trời gió cao phóng hỏa, tôi đến đại sảnh khách sạn tôi cầm điều khiển từ xa, chẳng thèm chú ý đến lời của mẹ, vẫn ngồi ngây ra trước ti vi.". Mời các bạn cùng đón đọc. | CHƯƠNG 34 TRÚC MÃ TRỞ LẠI Đêm trăng đen giết người, trời gió cao phóng hỏa, tôi đến đại sảnh khách sạn Sofitel. Chống mắt lên nhìn những chiếc đồng hồ trên tường của khách sạn, kim giờ, kim phút đều chỉ số “3”, tôi lại ngáp dài lần nữa. Cho nên có câu, họa vô đơn chí, những chuyện xui xẻo luôn đến cùng lúc. Lại nói sau khi biết được khách sạn nơi Sophie ở từ chỗ Slime, tôi liền lén lút đi ra ngoài, gian nan vất vả tìm taxi, khó khăn lắm mới tìm được đến đó. Kết quả là vừa hỏi nhân viên bảo vệ đẹp trai đã nói: Sophie vẫn chưa quay về. Chẳng còn cách nào khác tôi đành phải ở lại đại sảnh khách sạn ngóng đợi giai nhân trở về, bị nhân viên ở khách sạn nhìn với ánh mắt chẳng chút thiện cảm. Tôi ngại ngùng gọi cốc cà phê làm cái cớ. Nhưng ngồi uống cốc cà phê này đến cả mấy tiếng đồng hồ, ba giờ sáng rồi mà vẫn chưa thấy bóng dáng Sophie đâu! Bà người Pháp này chưa biết chừng trước khi về nước đã đi dạo phố cả đêm. Tôi đang đứng trên bờ vực sụp đổ thì chú nhân viên bảo vệ vừa rồi khẽ đi đến ngồi bên cạnh tôi khiến tôi hoảng hốt. Chú ấy rụt cổ lại nhìn tôi nói: “Em gái à, bây giờ anh có một tin tốt và một tin xấu, em muốn nghe tin nào trước?”. Tôi vò đầu, không phải là Sophie đột ngột đổi thời gian, đã bay về Pháp rồi chứ? “Tin tốt ạ.” “Tin tốt là. hóa ra, Sophie sớm đã về khách sạn, vừa rồi tôi có đi vệ sinh, cho nên không biết, he he.” Nhìn nụ cười ngây thơ vô hại của chú bảo vệ, tôi nôn nóng sốt ruột: “Tin xấu là gì?”. “Tin xấu là, Sophie đã đi ngủ từ sớm rồi, nếu thật sự em muốn gặp cô ấy, có lẽ phải đợi đến sáng mai.” Trước khi tôi kịp nổi khùng chú bảo vệ lại vội vàng bổ sung một câu: “Em đừng tức giận, như thế này được không, em về trước đi, sáng mai lại đến”. Tôi tính toán tiền đi taxi đi và về, thực hiện theo nguyên tắc tiết kiệm, sau khi lừa được chú bảo vệ mời một cốc cà phê đắt tiền tôi tiếp tục chán nản ngồi đợi đến hôm sau. Khó khăn lắm mới đến tám giờ, đang trong trạng thái lơ mơ buồn ngủ thì chú bảo vệ chạy đến đánh thức tôi, kích động chỉ về .

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.