Ebook Nghiệt duyên: Phần 1

Ebook "Nghiệt duyên" của tác giả Thommayanti phần 1. "Nghiệt duyên" là câu chuyện tình cao đẹp và tinh tế và nó cũng là tấm gương phản chiếu hậu quả ác nghiệt của chiến tranh, đồng thời cũng phản ánh một cách chân thực và sâu sắc cốt lõi của nền văn hóa Thái Lan. | NGHIỆT DUYÊN Nguyên tác: Koo Kam —★— Tác giả: Thommayanti Người dịch: Trần Cẩm Tú NXB Thanh Niên - 2015 epub©vctvegroup 25-12-2017 Ebook miễn phí tại : “Một mặt, Nghiệt duyên là câu chuyện tình cao đẹp và tinh tế; mặt khác nó làm tấm gương phản chiếu hậu quả ác nghiệt của chiến tranh, đồng thời của phản ánh một cách chân thực và sâu sắc cốt lõi của nền văn hóa Thái Lan để ta nghiên cứu tìm hiểu.” • Nhà xuất bản Baanwannagum Chương 1 T hời tiết buổi sớm mai mùa đông năm ấy lạnh tới mức sương mù bao phủ khắp nơi. Nước sông Chao-Phraya đầy ứ bởi đang trong mùa lũ. Thuyền bè xuôi ngược trên sông chỉ như những ảnh hình mờ ảo trôi qua lại trong màn sương rồi khuất bóng đi ngay. Nhà cửa hai bên bờ sông cũng bị lớp sương mỏng che phủ, chỉ còn như những hình khối nhòa nhòa. Làn nước vỡ tan khi một bóng người đang lặn bỗng nhiên nổi lên, bím tóc tết dài lưới thướt, khuôn mặt trắng xanh, đôi môi tái nhợt vì lạnh. Trời lạnh đến nỗi hơi phả ra từ miệng cô trở thành một làn khói trắng dài. Có tiếng gọi vọng đến khiến cô bám vào bậc cầu thang, ngóng về phía cây cầu nối vào bên trong nhà. Ngôi nhà nằm khuất giữa vườn cây, chỉ trông thấy mái nhà cao cao nhô lên thấp thoáng khỏi hàng cây tối thẫm. “Ang[1] ơi. Ang ơi.” Tiếng gọi càng lúc nghe càng gần hơn. Cô gái bèn lặn xuống, rồi từ từ ngoi lên, lần này chỉ thấy mỗi gương mặt từ cổ trở lên nổi trên mặt nước phía dưới cây cầu, không để phát ra tiếng động. Dáng người trắng trắng đang đi xuyên qua làn sương ấy mặc áo rét rồi còn khoác thêm cả cái chăn lếch thếch, vậy mà vẫn phải vừa đi co ro vừa khoanh tay trước ngực. Khi đi hết cây cầu, bà ngó xuống cầu thang dẫn xuống sông và gọi thêm lần nữa: “Ang. Ang ơi.” Không thấy tiếng đáp lại, bà lẩm bẩm: “Đi đâu rồi nhỉ.” Nhưng khi quay ra thấy tấm khăn tắm lớn còn vắt trên cành cây bần gần đó, bà liền quay lại gọi, nghiêm giọng hơn lúc trước: “Cái Ang. Lên đây đi. Rét thế này mà còn xuống sông tắm, rồi lại bị chuột rút cho xem. Lên đây mau .

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.