Ebook Thác loạn ở Las Vegas: Phần 2 - NXB Trẻ

Người ta phải đọc Thác loạn ở Las Vegas của Hunter Thompson bởi cuốn sách này là “biên niên ký tuyệt vời nhất” về thập kỷ 70 của nước Mỹ và một thiên hài hước có một không hai trong lịch sử những cuốn sách viết về pop culture Mỹ. chi tiết nội dung tài liệu. | 1 ách Baker 20 dặm về phía đông, tôi dừng lại kiểm tra túi hàng. Mặt C trời nóng nực và tôi cảm giác muốn giết gì đó. Bất cứ là gì. Thậm chí một con kỳ nhông to bự. Nghiền nát con ôn vật đó. Tôi lấy khẩu Magnum 357 của luật sư ra khỏi cốp xe và vặn ổ xoay. Nó đã nạp đầy đạn: những viên đạn nhỏ, dài, xấu xí – nặng 10 gram, đường đạn rất thẳng, và đầu đạn màu vàng aztec. Tôi huýt gió mấy tiếng, hy vọng nhử được mấy con kỳ nhông. Cho lũ của nợ kia nhúc nhích. Tôi biết chúng ở đâu đó giữa đám xương rồng bạt ngàn – chúng lấp ló, thở khó nhọc, và mỗi một con ôn vật hôi hám đều chứa chất độc chết người. Ba tiếng nổ vụt làm tôi mất thăng bằng. Ba tiếng nổ thao tác kép[20], chói tai từ khẩu 357 trong tay phải tôi. Chúa ơi! Bắn không nhằm cái gì, không vì lý do nào cả. Điên tồi điên tệ. Tôi ném khẩu súng vào ghế trước xe Shark và lo lắng nhìn chằm chằm đường cao tốc. Cả hai phía đều không có xe; con đường trống trải trong vòng vài ba dặm theo cả hai hướng. May thật. Sẽ chẳng hay ho gì nếu bị phát hiện giữa sa mạc trong tình cảnh này: đứng cạnh một chiếc xe đầy ma túy rồi xả súng điên cuồng vào đám xương rồng. Đặc biệt là lúc này, khi đang lẩn trốn Cảnh sát Giao thông. Những câu hỏi rầy rà sẽ đặt ra: “Ờ, bây giờ, thưa ông ờm Duke; ông có biết, dĩ nhiên rồi, rằng khi đang đứng trên đường cao tốc liên bang mà xả súng dù bất cứ kiểu gì cũng đều phi pháp không?” “Sao cơ? Ngay cả tự vệ ư? Cái khẩu súng chết tiệt này cò nhạy lắm, thưa anh cảnh sát. Sự thật là tôi chỉ định bắn một phát thôi – chẳng qua để dọa đám ôn vật đó.” Cái nhìn trợn trừng, rồi giọng nói rất chậm: “Ông định nói, thưa ông Duke rằng ông bị tấn công ngay đây sao?” “À không không hẳn là bị tấn công, thưa anh cảnh sát, nhưng bị đe dọa nghiêm trọng. Tôi dừng lại đi tè, và ngay từ phút tôi bước ra khỏi xe, mấy cái túi chứa độc hôi hám kia đã vây hết lấy tôi. Chúng di chuyển như tia chớp nhầy nhụa!” Chuyện thế nghe có ổn không nhỉ? Không. Bọn họ sẽ bắt tôi, rồi lục soát chiếc xe theo thường lệ – đến lúc đó bao

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.