Ebook Cô gái thứ ba: Phần 2 - NXB Thanh niên

Phần 2 ebook, câu chuyện bắt đầu từ "Poirot rất ít khi dùng tới cái chìa khóa căn hộ của mình. Theo một thói quen cố hữu, ông bấm chuông và đợi cho người phục vụ George ra mở cửa. Lần này ông từ bệnh viện trở về, cô Lemon lại là người mở cửa." chi tiết nội dung tài liệu. | Agatha Christie Cô Gái Thứ Ba Dịch giả: Trác Hiệu - Nguyễn Ninh CHƯƠNG 13 Poirot rất ít khi dùng tới cái chìa khóa căn hộ của mình. Theo một thói quen cố hữu, ông bấm chuông và đợi cho người phục vụ George ra mở cửa. Lần này ông từ bệnh viện trở về, cô Lemon lại là người mở cửa. - Thưa ông, ông có hai người khách - cô nói. Quí ông Goby và một quí ông khác đã hơi có tuổi, đó là Sir Roderick Horserfield. Ông muốn gặp ai trước? - Sir Roderick Horsefield. Ông suy nghĩ một lát, cái đầu nghiêng về một phía giống như một con chim sơn ca một cách lạ kỳ, tự hỏi làm cách nào mà cuộc viếng thăm này có thể ghi vào trong bản danh sách chung của tình hình. Ông Goby hiện diện theo cách của ông, tức là thò cái đầu qua cửa ra vào phòng làm việc của cô thư ký. Poirot trao cho cô Lemon cái áo măng-tô của mình và ông Goby đứng dựa vào tường. - Tôi sẽ uống một tách trà với George trong nhà bếp. Tôi có nhều thời gian. Tôi sẽ đợi. Ông ta biến mất và Poirot đi vào trong phòng khách, nơi mà Sir Roderick, tràn đầy hưng phấn, đang đi bách bộ. - A! A! Tôi đã khám phá ra nơi trú ẩn của ông, ông bạn ạ! Ông ta nói. Điện thoại là một phát minh thật là kỳ diệu. - Cụ đã nhớ tên tôi? Tôi rất hãnh diện. - Thực ra không hẳn như thế. Nhớ tên không phải là điểm mạnh của tôi đâu, ngược lại, tôi không quên một gương mặt, ông ta tuyên bố dầy hãnh dện. Không, tôi chỉ đơn giản là hỏi thăm Scotland Yard (Sở Liêm Phóng Anh - ND). - Ồ! Poirot hơi lúng túng, mặc dù trong thâm tâm, ông phải thừa nhận là một hành động như vậy phù hợp với tánh nết của Sir Roderick. - Người ta đã hỏi tôi muốn nói tới ai và tôi đã nhấn mạnh rằng mình muốn gặp ông trùm. Trong cuộc đời, thường phải làm như vậy đó, bạn ạ! Đừng bao gờ tiếp xúc với những người thứ yếu, chẳng đi tới đâu cả! Tôi luôn luôn nói: “Phải đi thẳng tới trên cao”. Đáng nói là tôi đã báo cho họ biết tôi là ai, và tôi đã không phải đợi lâu mới có kết quả mong muốn. Một vị công chức rất đáng mến, thực tình là vậy . Tôi đã nó rằng tôi cần biết địa chỉ một người của .

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
6    61    2    24-04-2024
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.