Ebook Những ngày thứ ba với thầy Morrie: Phần 2

Phần 2 ebook, câu chuyện bắt đầu từ "Chương trình truyền hình "Nightline" làm một chương tiếp theo về thày Morrie, một phần vì chương trình đầu tiên rất ăn khách." chi tiết nội dung tài liệu. | CHƯƠNG XI - THÍNH THỊ PHẦN II Chương trình truyền hình "Nightline" làm một chương tiếp theo về thày Morrie, một phần vì chương trình đầu tiên rất ăn khách. Lần này, khi các chuyên viên thu hình và các nhà sản xuất bước vào cửa, họ có cảm giác thân mật, như là một phần của gia đình. Còn ông Koppel thì trông nồng ấm hẳn. Không một ai cảm thấy bị bỏ rơi, không có cuộc phỏng vấn trước cuộc phỏng vấn. Để hâm nóng câu chuyện, hai ông Koppel và Morrie trao đổi kỷ niệm thời thơ ấu của hai người. Ông Koppel nói về thuở thiếu thời, lớn lên tại Anh Quốc và ông Morrie kể chuyện ngày còn bé, lớn lên tại Bronx (New York). Thày Morrie bận chiếc áo màu xanh dương dài tay, lúc này ông hay cảm thấy lạnh dù rằng ở ngoài trời đang 90 độ F, nhưng ông Koppel thì cởi áo vét và chỉ bận áo sơ mi với cà vạt cho buổi phỏng vấn. Người ta có cảm giác như thày Morrie đã từ từ cởi từng lớp vỏ một của ông Koppel. "Ông coi được lắm. " Ông Koppel nhận xét khi máy bắt đầu quay. "Mọi người ai cũng bảo tôi thế. " Thày Morrie nói. "Giọng nói của ông còn khoẻ lắm". "Mọi người ai cũng bảo tôi thế". "Thế làm sao ông biết mọi chuyện đang xuống dổc?" Thày Morrie thở dài: "Không ai biết điều đó hơn tôi. Chỉ có tôi biết rõ thôi". Thật thế, sự suy thoái về thể xác biểu lộ rõ ràng khi ông trò chuyện. Ông không thể dùng hai bàn tay một cách tự do như trong buổi phỏng vấn lần trước đây giữa hai người. Ông còn bị trở ngại với phát âm của vài chữ, tỉ như chữ l, làm như bị nghẹn giữa cuống họng ông. Trong vài tháng nữa, có thể ông chẳng nói được gì. - “Tâm tình của tôi là như thế này", Thày Morrie phát biểu với ông Koppel - "Khi có mặt mọi người và bạn bè chung quanh, tinh thần tôi lên lắm. Tình thương đã làm tôi lên tinh thần”. - “Nhưng có ngày tôi cảm thấy chán nản. Chẳng dấu ông làm chi. Có những phần của thân thể tôi ra đi làm tôi cảm thấy kinh hãi. Tôi phải làm sao nếu tôi không có hai bàn tay? Chuyện gì xảy ra nếu tôi không nói được. Ăn nuốt, tôi chẳng cần lắm, người ta có thể nuôi tôi bằng những ống, chả sao.

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.