Truyện ngắn Chí Phèo viết về một câu chuyện xoay quanh cuộc đời của nhân vật Chí Phèo, viết về cuộc đời, về nỗi khổ đau của người nông dân không cha không mẹ này. Mời các em cùng tham khảo bài văn mẫu "Phân tích giá trị nhân đạo trong truyện ngắn Chí Phèo của Nam Cao" để hiểu rõ hơn về giá trị nhân đạo qua truyện ngắn Chí Phèo. | VĂN MẪU LỚP 11 PHÂN TÍCH GIÁ TRỊ NHÂN ĐẠO TRONG TRUYỆN NGẮN CHÍ PHÈO CỦA NAM CAO Trong tác phẩm “Nước mắt” trước CMT8, Nam Cao đã mượn lời của nhà văn Pháp François Coppée làm lời đề từ: “Người ta chỉ xấu xa hư hỏng trước đôi mắt ráo hoảnh của phường ích kỉ. Nước mắt là miếng kính biến hình vũ trụ.” Nam Cao là 1 nhà văn luôn nhìn đời bằng nước mắt, tình thương. Ông từng tuyên ngôn: “sống đã rồi hãy viết” bởi 1 nhà văn muốn viết nhân đạo trước hết phải sống cho nhân đạo đã. Với cái nhìn đời đầy nước mắt ấy, tác phẩm của Nam Cao cũng chứa chan tình nhân đạo nhân văn. Trước CM Nam Cao viết về 2 đề tài chính đó là người nông dân và trí thức tiểu tư sản. Trong cả 2 đề tài này ông đều đề cập đến bi kịch của co người trong XH cũ bằng ngòi bút giàu lòng nhân văn, nhân ái. T/p tiêu biểu trong đề tài nông dân ta phải kể đến đó là “CP”. Đến nay truyện được tái bản hàng chục lần và được dưa vào trong CT giảng dạy như là 1 trong những kiệt tác của Nam Cao nói riêng, của dòng VH hiện thực phê phán VN 30 – 45 nói chung. Thành công của Nam Cao trong t/p này là nhà văn đã XD được bi kịch của người nông dân trong XH cũ – những con người sinh ra làm người nhưng không được làm người, cả đời khao khát lương thiện nhưng kết cục lại trở thành bất lương thông qua NV chính đó là CP. Có thể khẳng định CP của NC đã bộc lộ rất rõ tình cảm nhân đạo, nhân văn sâu sắc và cao cả. Chekhov đã từng nói: “1 người nghệ sĩ chân chính phải là 1 nhà nhân đạo từ trong cốt tủy”. NC là 1 nhà văn như thế. Trong tiếng Hán Việt, “nhân” có nghĩa là người còn “đạo” là đạo lí. Như vậy hiểu nôm na, "nhân đạo" là đạo lí làm người. Sâu xa hơn, nó là tình yêu thương con người của 1 nhà văn, là cách nhìn đời, nhìn người, là quan điểm, lập trường của người nghệ sĩ. Họ phải nhìn đời bằng nước mắt tình thương bởi NC trong "Lão Hạc" đã nói: " Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ