Khoảnh khắc mùa Em đánh rơi một chùm nắng vào giữa mùa đông, Để nơi ấy có một vùng ấm lạ, Anh không phải co mình trong lạnh giá, Khi đợi chờ em qua. Và một ngày anh nuối tiếc gọi mùa, Hoàng hôn bất ngờ vụt tắt Đêm tràn ngập trong anh chỉ một màu đen duy nhất, Em không đi hết con đường dẫn đến trái tim anh. Mùa đông lại cùng về như muôn thủa cùng anh, Lại mù mịt không có một ngày xanh đầy nắng | Khoảnh khắc mùa Em đánh rơi một chùm nắng vào giữa mùa đông Để nơi ấy có một vùng ấm lạ Anh không phải co mình trong lạnh giá Khi đợi chờ em qua. Và một ngày anh nuối tiếc gọi mùa Hoàng hôn bất ngờ vụt tắt Đêm tràn ngập trong anh chỉ một màu đen duy nhất Em không đi hết con đường dẫn đến trái tim anh. Mùa đông lại cùng về như muôn thủa cùng anh Lại mù mịt không có một ngày xanh đầy nắng Lại trắng sương giăng trên con phố vắng Bóng một người xa lạ vạt cáo .