Đội gạo lên chùa là một cuộc phiêu lưu kỳ lạ. Hai chị em chú bé An, sau một trận càn dữ dội của giặc Pháp, cha mẹ đều chết, đã phải rời bỏ quê hương trốn chạy. Họ trôi dạt đến một ngôi chùa, được sư cụ dang tay cứu vớt. Số phận An được gắn với chùa Sọ và làng Cọ, quê hương mới của chú. Làng Sọ trong vòng nửa thế kỷ đã trải qua hai cuộc chiến tranh tàn khốc và những biến động lớn lao. Số phận của ngôi chùa làng và những con người gắn bó với nó rồi sẽ ra sao? Mời các bạn tham khảo ebook. | Mục Lục Phần I - TRÔI SÔNG - Chương I Chương II Chương III Chương IV Chương V Chương VI Chương VII Chương VIII Chương IX Chương X Chương XI Chương XII Chương XIII Chương XIV Chương XV Chương XVI Chương XVII Chương XVIII Phần II – BÃO NỔI CAN QUA - Chương I Chương II Chương Iii Chương Iv Chương V Phần Iii - Về Cõi Nhân Gian -Chương I Chương 2 Chương 3 Chương 3 (Tt): Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 ĐỘI GẠO LÊN CHÙA Nguyễn Xuân Khánh Giải thưởng Hội Nhà Văn Việt Nam 2011 Phần I - TRÔI SÔNG - Chương I Cư trần lạc đạo thả tùy duyên Cơ tắc san, hề khốn tắc miên Gia trung hữu bảo, hưu tầm mịch Đối cảnh vô tâm, mạc vấn Thiền (Ở giữa cõi trần vui với Đạo hãy tùy duyên. Đói thì ăn, hễ mệt ngủ liền Trong nhà sẵn báu, tìm đâu nữa, Đối cảnh vô tâm, hỏi chi Thiền). (Trích Cư trần lạc đạo phú, Trần Nhân Tông) Đêm nay sư cụ khó ngủ. Trằn trọc mãi, hết trở mình sang trái rồi lại sang phải mà hai mắt vẫn cứ chong ra. Đồn tây trên núi Thằn Lằn, bỗng bắn rộ một tràng súng máy. Tiếng súng xa xé rách đêm vắng làm sư cụ giật mình. Rồi tất cả lại rơi vào im lặng. Hình như ở ngoài vườn có tiếng chân người. Cụ lắng nghe song lại chẳng thấy gì. Cụ lẩm bẩm nói với mình: “Không có lẽ đã lâu rồi hay là họ lại về ”. Lúc này, chỉ còn nghe thấy tiếng dế, tiếng ếch nhái ngoài cánh đồng quanh chùa rỉ rả cất lên đều đều, buồn buồn. Bỗng con chó vàng nằm ở thềm nhà tổ cất tiếng sủa. Con vàng sủa trăng ư? Làm gì có trăng mà sủa. Đêm cuối tháng ba lạnh đến xương tủy. Trời tối như mực. Mưa lất phất kéo cái lạnh cuối mùa. Những cơn gió đông cuối cùng làm dựng xù những chiếc lông, bắt con vàng phải rên gừ gừ. Ô kìa! Sao con chó lại sủa rộ. Nó đã bước xuống hè, đi ra phía cổng chùa. Không phải nó sủa bâng quơ. Chắc có người ngoài ngõ. Con vàng, lúc này, sủa liên tục, sủa ra rả làm sốt cả ruột, đánh thức mọi người trong chùa dậy. Sư thầy Khoan Độ cầm đèn ra cổng. Sư cụ cũng dậy ra ngồi ở tràng kỷ. Thầy Độ, một lúc sau, cùng mấy người lố nhố bước bào và bẩm: - Bạch hòa .