Bài thu hoạch môn Tư tưởng Hồ Chí Minh khoa Quản trị kinh doanh. | Nhưng em ấn tượng sâu sắc nhất là hình ảnh chiếc áo nâu đã bạc màu, bộ đồ kaki chấp vá, chiếc gậy tre đơn sơ mộc mạc, chiếc nón cối cũ kĩ phai màu,đôi dép cao su ôi nó không còn là bốn từ “đôi dép cao su” mà em vẫn tự hình dung khi đọc sách. Hình ảnh ấy cho em cảm xúc dạt dào, khó tả. Một người bôn ba gần 40 năm trời, hơn nửa đời mình đi tìm đường cứu nước, cả cuộc đời đấu tranh cho giải phóng dân tộc, một vị lãnh tụ đất nước, một danh nhân văn hóa thế giới mà không đòi hỏi cho bản thân mình thứ gì cả. Cả cuộc đời lo cho dân cho nước, lo hạnh phúc cho nhân dân còn bản thân mình thì sống đơn sơ đạm bạc, lúc nào cũng nghĩ những gì Bác dùng là mồ hôi nước mắt của nhân dân. Em khâm phục Bác vô cùng và cảm thấy thương Bác vô hạn, Người cho đi mà đâu màng nhận lại, Người luôn phải sống bình dị, thanh bạch luôn đồng khổ với nhân dân lao động. Và tự em bỗng thấy mình trước giờ được sống trong cảnh hòa bình, trong sự lo toan của gia đình, sống trong hạnh phúc mà không biết quý trọng nó. Em thấy mình thật là ích kỷ, được nhận rất nhiều mà đâu đã làm gì có ích cho gia đình xã hội. Từ giờ em sẽ sống tiết kiệm, không đua đòi háo thắng mà phải học tập cho tốt để góp phần nhỏ bé của mình xây dựng quê hương đất nước. Em cảm thấy thêm tự hào vì mình là một công dân Việt Nam, là con cháu Bác Hồ, em bỗng cảm thấy nên tham gia gấp một phong trào gì đó như mùa hè canh chẳng hạn.