Tiêu chuẩn Nhà nước TCVN 324 - 1969 về Kí hiệu các đại lượng, kĩ thuật thông dụng, đại lượng quang quy định các đại lượng quang thông dụng được kí hiệu theo quy định trong bảng. nội dung chi tiết. | TIÊU CHUẨN NHÀ NƯỚC TCVN 324 - 69 KÍ HIỆU CÁC ĐẠI LƯỢNG KĨ THUẬT THÔNG DỤNG ĐẠI LƯỢNG QUANG Các đại lượng quang thông dụng được kí hiệu theo qui định trong bảng dưới đây: Số thứ tự Tên gọi đại lượng Kí hiệu Chính Phụ 1 2 3 4 5 6 Cường độ sáng Quang thông Quang năng Độ trưng Ghi chú. M = = quang thông S - bề mặt Lượng sáng Ghi chú. C = I - cường độ sáng t - thời gian Độ chói Ghi chú. L = I - cường độ ánh sáng S - bề mặt - góc giữa phương quang thông với pháp tuyến của bề mặt nguồn sáng I Q M C L W B 7 8 9 10 11 12 13 14 15 Độ rọi Ghi chú. E = = quang thông S - bề mặt Lượng rọi Ghi chú. H = E - độ rọi t - thời gian Bước sóng Số sóng Tốc độ ánh sáng (tốc độ sóng điện từ trong chân không) Năng lượng phát sóng Mật độ thể tích năng lượng phát sóng Độ tụ của các hệ quang học Ghi chú. D = F - tiêu cự Hệ số khúc xạ E H ג c W U D Chú thích: 1. Kí hiệu phụ nêu trong bảng chỉ được dùng để thay kí hiệu chính khi cần tránh nhầm lẫn trong trường hợp kí hiệu chính đã được dùng để biểu thị một đại lượng khác. 2. Được phép dùng các chỉ số khi cần phân biệt sự khác nhau giữa một số đại lượng có cùng một kí hiệu chung, ví dụ để biểu thị các quá trình, vật chất, vật liệu, loại tải trọng khác nhau, thuộc cùng một kí hiệu. Chỉ số được đặt ở phía dưới bên phải của kí hiệu, có thể là con số (ví dụ: độ rọi của bóng đèn thứ nhất – E1), có thể là chữ cái (ví dụ: QF). Chỉ trong một số trường hợp đặc biệt mới ghi chỉ số phía trên về bên trái của kí hiệu. Nếu ghi ở bên phải về phía trên của kí hiệu thì nên cho trong dấu ngoặc (ví dụ AW hoặc W(A)) Trường hợp dùng nhiều chỉ số (ví dụ khi cần biểu thị nhiều đặc trưng) cho cùng một kí hiệu, cho phép phân cách các chỉ số đó bằng dấu phẩy khi cần thiết.