Trong thực tiễn quan hệ quốc tế, để hài hòa lợi ích giữa các thành viên, góp phần tranh thủ số lượng chủ thể tối đa tham gia vào điều ước quốc tế, luật quốc tế ghi nhận quyền bảo lưu của các thành viên điều ước. Thông qua phương pháp lịch sử-so sánh, bài viết tập trung vào việc nghiên cứu một số học thuyết pháp lý về bảo lưu gắn với quá trình hình thành và phát triển của chế định này; từ đó, xác định bản chất pháp lý của bảo lưu so với các tuyên bố đơn phương khác của quốc gia.