Nếu bạn nhìn xuống mặt hồ từ bên trên, bạn có thể thấy nước chảy về phía lỗ thoát nước. Ở xa lỗ này, vận tốc nước rất chậm, nhưng càng gần lỗ rò, nước càng tăng tốc. Giả định rằng lỗ làm thoát nước nhanh đến mức ở một khoảng cách nào đó, vận tốc của nước ngang bằng với tốc độ âm thanh. Thậm chí ở gần lỗ hơn thì dòng chảy trở nên siêu thanh (tức có vận tốc lớn hơn âm thanh). Giờ thì chúng ra có một lỗ rò cực kỳ nguy hiểm. Nòng nọc bơi trong nước, chỉ cảm nhận được môi trường lỏng của chúng, chứ không hề biết chúng di chuyển nhanh chậm như thế nào; mọi thứ ở vùng lân cận chúng lướt qua với cùng một tốc độ. Nguy hiểm lớn là chúng có thể bị cuốn vào lỗ rò và sau đó sẽ bị chết bởi những lớp đá sắc nhọn bên dưới. Thực tế, một khi con nòng nọc vượt quá bán kính mà ở đó vận tốc nước hướng vào lỗ vượt quá tốc độ âm thanh, thì đời nó coi như là tàn. Khi vượt qua điểm không thể quay lui này, nó sẽ không thể bơi ngược dòng hay gửi tín hiệu cảnh báo cho bất kỳ ai ở trong vùng an toàn được nữa (không tín hiệu nghe thấy nào trong môi trường nước chảy nhanh hơn tốc độ âm thanh). Unruh gọi lỗ thoát nước và điểm không thể quay lui của nó là lỗ câm – câm theo nghĩa là im lặng – vì không một âm thanh nào thoát được ra khỏi nó.