Bài viết nêu và phân tích những nguyên nhân từ các yếu tố lịch sử và văn hóa, từ cảnh quốc tế và khu vực, từ chính sách của hai chính phủ Việt Nam và Hàn Quốc nhằm lý giải đầy đủ hơn, hoàn thiện hơn quan hệ của hai nước trong những năm gần đây. Đưa ra những vấn đề do sự phát triển nóng của quan hệ Việt – Hàn và đưa ra những biện pháp để phát triển nhanh, bền vững trong thời đại hội nhập và phát triển ở khu vực châu Á – Thái Bình Dương. | Sự phát triển có tính bùng nổ của quan hệ Việt - Hàn (1992-2012) SÛÅ PHAÁT TRIÏÍN COÁ “TÑNH BUÂNG NÖÍ” CUÃA QUAN HÏå VIÏåT - HAÂN (1992 - 2012) . Nguyïîn Tiïën Lûåc* TOÁM TÙÆT Àaä coá nhiïìu baâi viïët, baâi bònh luêån vïì hiïån tûúång phaát triïín coá “tñnh buâng nöí” cuãa möëi quan hïå Viïåt - Haân. Tuy nhiïn, phêìn lúán caác baâi viïët, baâi bònh luêån àoá chó nïu ra vaâ phên tñch hiïån tûúång theo nhûäng lônh vûåc riïng leã, thiïëu sûå töíng húåp vaâ phên tñch toaân diïån, thiïëu caách nhòn àa chiïìu àïí lyá giaãi möåt caách àêìy àuã nhûäng nguyïn nhên dêîn túái sûå phaát triïín “buâng nöí” cuãa möëi quan hïå giûäa hai nûúác. Baâi viïët naây seä nïu lïn vaâ phên tñch nhûäng nguyïn nhên tûâ caác yïëu töë lõch sûã vaâ vùn hoáa, tûâ hoaân caãnh quöëc tïë vaâ khu vûåc, tûâ chñnh saách cuãa hai chñnh phuã Viïåt Nam vaâ Haân Quöëc. nhùçm lyá giaãi àêìy àuã hún, toaân diïån hún quan hïå cuãa hai nûúác trong nhûäng nùm gêìn àêy. Baâi viïët naây cuäng nïu ra nhûäng vêën àïì do sûå phaát triïín “noáng” cuãa quan hïå Viïåt - Haân vaâ àûa ra nhûäng biïån phaáp àïí phaát triïín nhanh, bïìn vûäng möëi quan hïå Viïåt - Haân trong thúâi àaåi höåi nhêåp vaâ phaát triïín úã khu vûåc chêu AÁ - Thaái Bònh Dûúng. Trong quan hïå quöëc tïë úã chêu AÁ thúâi kyâ sau “chiïën tranh laånh”, sûå phaát triïín cuãa quan hïå Viïåt - Haân laâ möåt hiïån tûúång àùåc biïåt. Trong voâng 20 nùm, tûâ quan hïå àöëi lêåp, nghi kyå, quan hïå Viïåt - Haân àaä chuyïín nhanh sang “quan hïå hûäu nghõ” (1992), “quan hïå àöëi taác toaân diïån” (2001), “quan hïå àöëi taác húåp taác chiïën lûúåc” (2009), trúã thaânh möåt trong nhûäng möëi quan hïå song phûúng phaát triïín nhanh vaâ thaânh cöng nhêët úã chêu AÁ. Sûå phaát triïín quan hïå giûäa hai nûúác coá “tñnh buâng nöí”, “khöng thïí tûúãng tûúång nöíi”, taåo nïn möåt “kyâ tñch Thaái Bònh Dûúng”1. Dûúái àêy laâ nhûäng phên tñch vïì nguyïn nhên nhùçm lyá giaãi àêìy àuã hún, toaân diïån hún quan