Bài viết trình bày văn học Thái Lan truyền thống, nguồn gốc lâu đời, chịu ảnh hưởng sâu sắc các nền văn học Ấn Độ, Trung Quốc nhưng vẫn thể hiện bản sắc dân tộc; phương thức sáng tác, thơ ca là hình thức thể hiện tác phẩm được ưu tiên trong sáng tác văn học ở Thái. Để nắm chi tiết nội dung nghiên cứu mời các bạn ùng tham khảo bài viết. | Một số đặc điểm của văn học truyền thống Thái Lan MÖÅT SÖË ÀÙÅC ÀIÏÍM CUÃA VÙN HOÅC TRUYÏÌN THÖËNG THAÁI LAN . Àaâo Thõ Diïîm Trang* ùn hoåc truyïìn thöëng Thaái Lan laâ möåt tòm hiïíu vaâ àûa ra möåt söë nhêån àõnh vïì caác àùåc nïìn vùn hoåc àêåm àaâ baãn sùæc dên töåc, àiïím cuãa vùn hoåc truyïìn thöëng Thaái Lan. àa daång vïì nöåi dung, phong phuá vïì söë 1. Möåt söë àùåc àiïím cuãa vùn hoåc truyïìn lûúång vaâ àaä àaåt àûúåc nhûäng thaânh tûåu rûåc rúä thöëng Thaái Lan nhêët àõnh. Àêy cuäng laâ maãng vùn hoåc chñnh yïëu . Vùn hoåc truyïìn thöëng Thaái Lan - nhûäng nhêët khi nhùæc àïën toaân böå hïå thöëng vùn hoåc Thaái cöng trònh saáng taåo têåp thïí Lan búãi thúâi lûúång keáo daâi trong suöët baãy thïë kó . Sûå tiïëp nöëi maånh meä doâng vùn hoåc dên (XIII - XIX) vúái söë lûúång taác phêím rêët àaáng kïí. gian vaâo vùn hoåc viïët Nhiïìu taác phêím vùn hoåc cöí nöíi tiïëng cuãa Thaái Nïìn vùn hoåc naâo cuäng bùæt nguöìn tûâ vùn hoåc Lan nhû Inao (I Naão), Ramakien (Rama Kiïn), truyïìn miïång röìi múái tiïën dêìn àïën nhûäng saáng Khun Chang Khun Phaen (Khuãn Chaáng Khuãn taåo trïn trang viïët. Vùn hoåc Thaái cuäng khöng Pheãng), Phra Abhai Mani (Ph-ra Aphai Mani). nùçm ngoaâi qui luêåt naây. Song, àiïìu àùåc biïåt úã àaä vûúåt khoãi biïn giúái Thaái Lan àïí àïën vúái baån nïìn vùn hoåc naây laâ dûúâng nhû khöng coá sûå "thoaát àoåc khùæp núi trïn thïë giúái thöng qua caác baãn li" vïì àïì taâi tûâ vùn hoåc dên gian cho àïën vùn hoåc dõch bùçng tiïëng Anh, tiïëng Phaáp, tiïëng Àûác vaâ thaânh vùn. ÚÃ phûúng diïån naây thò vùn hoåc Thaái àûúåc àoán nhêån nöìng nhiïåt. Coá taác gia cuãa vùn Lan coá sûå khaác biïåt so vúái Viïåt Nam, vò vùn hoåc hoåc Thaái nhû Sunthorn Phu (Xuãn Thon Phu) àaä viïët Viïåt Nam thûåc sûå laâ "möåt doâng bïn caånh àûúåc UNESCO cöng nhêån laâ danh nhên vùn hoaá vùn hoåc dên gian" [2,22]. Àún cûã möåt vñ duå, thïë giúái. Song, úã Viïåt Nam, hêìu nhû chûa coá .