Bài giảng Xử lý ảnh - Chương 9: Lý thuyết hệ thống tuyến tính

Trong các chương trước, chúng ta đã nghiên cứu một vài tác dụng của các phép toán xử lý ảnh nào đó trên các ảnh. Những kết quả này có thể được giải thích bằng các phép toán đơn giản. Vì thế, chúng ta không đề cập đến các kết quả lấy mẫu, độ phân giải không gian hay các phép toán phổ biến được nói đến như tăng cường ảnh (image enhancement). Trong phần 2, chúng ta sẽ đưa ra những câu hỏi về vấn đề lấy mẫu, độ phân giải và lọc tuyến tính, một phương pháp tiếp cận phổ biến sử dụng cho việc tăng cường ảnh. Trong chương này và chương tiếp theo, chúng ta sẽ trình bày những công cụ phân tích yêu cầu cho công tác tiếp cận các vấn đề. | Bài giảng Xử lý ảnh - Chương 9: Lý thuyết hệ thống tuyến tính PHẦN HAI Ch­¬ng 9 LÝ THUYẾT HỆ THỐNG TUYẾN TÍNH THIỆU Trong các chương trước, chúng ta đã nghiên cứu một vài tác dụng của các phép toán xử lý ảnh nào đó trên các ảnh. Những kết quả này có thể được giải thích bằng các phép toán đơn giản. Vì thế, chúng ta không đề cập đến các kết quả lấy mẫu, độ phân giải không gian hay các phép toán phổ biến được nói đến như tăng cường ảnh (image enhancement). Trong phần 2, chúng ta sẽ đưa ra những câu hỏi về vấn đề lấy mẫu, độ phân giải và lọc tuyến tính, một phương pháp tiếp cận phổ biến sử dụng cho việc tăng cường ảnh. Trong chương này và chương tiếp theo, chúng ta sẽ trình bày những công cụ phân tích yêu cầu cho công tác tiếp cận các vấn đề. Lý thuyết hệ thống tuyến tính là một lĩnh vực được phát triển toàn diện thường được sử dụng để mô tả hoạt động của mạch điện và các hệ thống quang học. Nó cung cấp một cơ sở toán học vững chắc để nghiên cứu các kết quả lấy mẫu, lọc và độ phân giải không gian. Lý thuyết hệ thống lấy mẫu cũng hữu dụng trong nhiều ứng dụng khác. nghĩa Trong nội dung của cuốn sách này, chúng ta coi một hệ thống là một cái gì đó đảm nhận một đầu vào và tạo ra một đầu ra tương ứng. Bởi vì chúng ta chỉ quan tâm tới mối quan hệ giữa đầu vào và đầu ra, nên chúng ta phải để ý chút ít đến những gì nằm bên trong hệ thống. Đầu vào và đầu ra có thể là một chiều, hai chiều hay nhiều chiều hơn. Tuy nhiên, trong việc phát triển ban đầu, chúng ta hạn chế các ví dụ ở hai trường hợp: các hàm một chiều về thời gian và các hàm hai chiều của các biến không gian. Điều này giữ cho ký hiệu đơn giản hơn và làm cho các phép phân tích có phần dễ hiểu hơn, vì sự phát triển bị các quá trình vật lý thực sự ràng buộc. Phép phân tích có thể được tổng quát hoá một cách dễ dàng với số chiều cao hơn khi cần thiết. Trong phần đầu của chương này, sự trình bày được thực hiện cho các hàm một chiều theo thời gian và tổng

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
12    20    1    23-11-2024
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.