Bình giảng đoạn thơ sau đây trong bài Tiếng hát đi đày của Tố Hữu: Đường lèn xứ lạ Kon Tum……Chim kêu chiu chít, ai nào kêu ai?

Tiếng hát đi đày là bài thơ cuối cùng của phần “Xiềng xích trong tập thơ Từ ấy”. Bài thơ được Tố Hữu làm trong một chuyến chuyển nhà lao năm 1942 từ Quy Nhơn lên nhà tù Daklay ở sâu trên miền núi Tây Nguyên. Bài thơ vừa như một bút kí ghi lại bức tranh phong cảnh vừa như một sự thổ lộ trang trải những cảm xúc tâm trạng của người chiến sĩ trên con đường ấy | Bình giảng đoạn thơ sau đây trong bài Tiếng hát đi đày của Tố Hữu: Đường lèn xứ lạ Kon Tum Chim kêu chiu chít, ai nào kêu ai? Đề bài: Bình giảng đoạn thơ sau đây trong bài Tiếng hát đi đày của Tố Hữu: Đường lèn xứ lạ Kon Tum Chim kêu chiu chít, ai nào kêu ai? Bài làm Tiếng hát đi đày là bài thơ cuối cùng của phần “Xiềng xích trong tập thơ Từ ấy”. Bài thơ được Tố Hữu làm trong một chuyến chuyển nhà lao năm 1942 từ Quy Nhơn lên nhà tù Daklay ở sâu trên miền núi Tây Nguyên. Bài thơ vừa như một bút kí ghi lại bức tranh phong cảnh vừa như một sự thổ lộ trang trải những cảm xúc tâm trạng của người chiến sĩ trên con đường ấy. Cảnh và tâm trạng gắn bó hài hòa với nhau tạo nên một bức tranh phong cảnh đẹp được thể hiện qua khổ thơ: Đường lèn xứ lạ Kon Tum Quanh quanh đèo chật, trùng trùng núi cao. Thông reo bờ suối rì rào, Chim kêu chiu chít, ai nào kêu ai? Cùng với khung cảnh này càng làm cô liêu hiu quạnh , núi rừng trập trùng hiểm trở, tâm trạng người chiến sĩ cũng chuyển biến, tăng tiến. Ban đầu mới chỉ là nỗi buồn nhớ, nhớ nhà: “Nhà sao trông lại yêu hơn mọi lần”; nhớ người: “Ở sao như đã quen thân từ nào”. Rồi dần chuyển sang cảm giác cô đơn khi “nhà đã rải lơ thơ” và “ Người đi mấy bóng vẩn vơ trên đường”. Cảm giác ấy xâm chiếm tâm hồn người chiến sĩ: Đường lên xứ lạ Kông Tum Quanh quanh đeo chật, trùng trùng núi cao. Hai chữ “xứ lạ” cho ta thấy một cảm giác ngỡ ngàng, xa lạ về vùng đất đầu tiên anh tới. Đó là một vùng núi hiểm trở: “Quanh quanh đèo chật, trùng trùng núi cao”. Hình thức tiểu đối rất chỉnh trong câu thơ đã nêu bật sự hiểm trở đó. Núi thì cao trùng trùng, đèo thì chật quanh quanh: sự hiểm trở như đã phô bày trước mắt, có thể nhìn thấy, có thể cảm thấy được. Hai câu trên dường như chỉ là sự thông báo, sự miêu tả cảnh vật, tâm trạng con người chưa rõ nét. Nhưng chính sự thông báo, sự miêu tả đó đã chuẩn bị cho tâm trạng con

Bấm vào đây để xem trước nội dung
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
172    77    2    28-04-2024
4    84    2    28-04-2024
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.