Hồ Chí Minh là một nhà thơ cách mạng lỗi lạc của dân tộc ta. Trong mỗi tác phẩm của người đều thể hiện tư tưởng, ý chí cách mạng sâu sắc của tác giả. Bài thơ Mộ của Hồ Chí Minh là một bài thơ Đường luật, thể tứ tuyệt. Bản chất của thể thơ này thường có nhãn tự, như là đôi mặt điểm trung tâm mấu chốt của cả bài thơ. | Phân tích ý kiến cho rằng chữ Hồng chính là nhãn tự của bài thơ Mộ của Hồ Chí Minh Đề bài: Phân tích ý kiến cho rằng chữ Hồng chính là nhãn tự của bài thơ Mộ của Hồ Chí Minh Bài làm Hồ Chí Minh là một nhà thơ cách mạng lỗi lạc của dân tộc ta. Trong mỗi tác phẩm của người đều thể hiện tư tưởng, ý chí cách mạng sâu sắc của tác giả. Bài thơ Mộ của Hồ Chí Minh là một bài thơ Đường luật, thể tứ tuyệt. Bản chất của thể thơ này thường có nhãn tự, như là đôi mặt điểm trung tâm mấu chốt của cả bài thơ. Nhãn tự chính là linh hồn, của bài thơ. Ví dụ như trong bài thơ Hoàng Hạc lâu của tác giả Thôi Hiệu thì chữ “sầu” chính là nhãn tự, thể hiện nỗi buồn mênh mang khi cảnh thay đổi con người xưa không còn. Thì trong bài thơ Mộ của tác giả Hồ Chí Minh chữ “hồng” chính là nhãn tự của bài thơ này. Hoàn cảnh viết bài thơ khi tác giả bị giam tại nhà lao của Tưởng Giới Thạch và bị chuyển nhà lao, hết nhà tù này tới nhà tù khác có thể lúc nửa đêm có khi gà vừa gáy sáng đã phải lên đường. Bài thơ Mộ viết về cảnh hoàng hôn, buổi chiều tối: Chim mỏi về rừng tìm chốn ngủ Chòm mây trôi nhẹ giữa tầng không Cô em xóm núi xay ngô tối Xay hết, lò than đã rực hồng. Thông qua những câu thơ ta hiểu rằng thời gian của bài thơ là lúc chiều muộn, tác giả bị giải đi qua một khu rừng hoang sơ heo hút, ở nơi đất khách quê người. Tác giả lúc này như một cánh chim bơ vơ mỏi mệt bay đi tìm một nơi trú ngụ, nghỉ ngơi. Trên bầu trời những tầng mây, lững lờ trôi không biết đi đâu về đâu, trôi lang thang vô định. Tâm trạng của tác giả người tù cách mạng cũng như vậy khi thân thể nặng nề bị gông cùm, xiềng xích mỗi bước đi đều nặng nề hơn khi đường đi gian lao vất vả phải trải qua những ngọn núi non hiểm trở. Một nỗi buồn cô đơn thấm vào trong tận tâm hồn, cảnh vật cảnh hoàng hôn khi nắng chiều tắt càng làm cho không gian mênh mông, thời gian đằng đẵng. Tác giả cảm thấy .