Nam Cao - một trong những nhà văn tiêu biểu nhất của nền văn học Việt Nam thế kỉ XX, trước cách mạng ông là nhà văn của hiện thực, sau cách mạng ông là nhà báo của kháng chiến. Truyện ngắn "Đời thừa" của Nam Cao là một trong những tác phẩm tiêu biểu cho sáng tác sau cách mạng, nhân vật Hộ trong tác phẩm nổi lên là một người văn sĩ nghèo, mang trong mình những ước mơ, hoài bão và tâm huyết với nghề, thế nhưng lại bị rơi vào bi kịch "đời thừa". Tác giả đã xây dựng một nhân vật Hộ - "mang nhiều nét tiêu biểu hay cũng như dở của tính cách một trí thức nghệ sĩ có tâm huyết, tài năng". | Chứng minh văn sĩ Hộ mang nhiều nét tiêu biểu hay cũng như dở của tính cách một trí thức nghệ sĩ có tâm huyết, tài năng Đề bài: Chứng minh văn sĩ Hộ mang nhiều nét tiêu biểu hay cũng như dở của tính cách một trí thức nghệ sĩ có tâm huyết, tài năng Bài làm: Nam Cao một trong những nhà văn tiêu biểu nhất của nền văn học Việt Nam thế kỉ XX, trước cách mạng ông là nhà văn của hiện thực, sau cách mạng ông là nhà báo của kháng chiến. Truyện ngắn "Đời thừa" của Nam Cao là một trong những tác phẩm tiêu biểu cho sáng tác sau cách mạng, nhân vật Hộ trong tác phẩm nổi lên là một người văn sĩ nghèo, mang trong mình những ước mơ, hoài bão và tâm huyết với nghề, thế nhưng lại bị rơi vào bi kịch "đời thừa". Tác giả đã xây dựng một nhân vật Hộ "mang nhiều nét tiêu biểu hay cũng như dở của tính cách một trí thức nghệ sĩ có tâm huyết, tài năng". Trước hết, nói về nét hay tiêu biểu của Hộ một người trí thức nghệ sĩ có tâm huyết và tài năng phải kể đến lòng tự trọng, trách nhiệm của Hộ đối với nghề văn. Hộ là một người có tâm với nghề, nuôi hoài bão có cho mình những tác phẩm văn chương để đời, góp ích cho xã hội. Anh ý thức sâu sắc về nghề văn, sống hết mình vì nghệ thuật và coi nghệ thuật là tất cả, ngoài nghệ thuật ra thì chẳng còn gì nữa. Anh xây dựng lí tưởng hành văn của mình đó là phải cho ra đời những tác phẩm văn chương có giá trị sâu sắc, phải "làm mờ được các tác phẩm cùng thời", phải là một tác phẩm "chung cho tất cả loài người". Hộ không chấp nhận được lối hành văn cẩu thả, viết hời hợt, nhạt nhẽo và vô giá trị, anh phê phán những thứ văn chương mĩ miều, hoa lệ không bắt nguồn từ cuộc sống, xa vời hiện thực và không hướng đến hiện thực. Hộ nhận thức rõ ràng, nghề viết văn không cho phép sự cẩu thả và nghệ thuật là không tồn tại sự cẩu thả, bởi dù là bất cứ nghề nào làm cẩu thả .