Chùa Nam Nhã, do lão Thái Nguyễn Giác Duyên lập nên, hồi cuối thế kỷ 19, nổi tiếng về vẻ đẹp kiến trúc bề thế, vững chãi mà hài hòa với thiên nhiên. Chùa cũng từng là trụ sở chính của phong trào Đông du (1907 – 1940). Năm 1917, chùa được trùng tu. Sân chùa rộng rãi trồng nhiều cây, giữa sân là hòn non bộ cao hơn 2m. | Ðến năm 1994, số lượng cò về ngày càng nhiều. Chim bắt đầu xây tổ nên cây cối chết dần. Trước tình hình đó, ông bàn bạc cùng vợ con bỏ làm ruộng, đào ao nuôi cá làm thức ăn cho cò, trồng thêm cây cho chúng cư trú. Ngày tháng trôi qua, dưới sự miệt mài chăm sóc của gia đình ông cây cối trong vườn lại xanh tốt, lượng cò rủ nhau về và sinh sản trên phần đất của ông ngày càng nhiều hơn. Ðiều kỳ lạ là cò chỉ thích quanh quẩn trong "ngôi nhà xanh" mà ông đã cố công vun đắp cho chúng, chứ tuyệt nhiên không "xâm phạm" sang các khu vườn kế cận khác, mặc dù điều kiện sống cũng giống nhau. Vào mỗi buổi chiều, nếu đứng trên chòi cao quan sát từng đàn cò trắng chập chờn đáp về nơi cư trú thì du khách sẽ có cảm giác như màu trắng của cò lấn át cả màu xanh của lá. Ðến vườn cò Bằng Lăng-Thốt Nốt trong buổi bình minh hay buổi chiều tà im ắng, tai nghe "bản nhạc cò" đồng quê thì chắc chắn du khách không khỏi ngất ngây, xao xuyến trước bức tranh thiên nhiên thanh bình, tuyệt đẹp mà tạo hóa đã ban tặng cho người dân vốn hiền hòa, mộc mạc và hiếu khách nơi đây. Riêng tôi đến lúc chia tay ra về, sao lòng vẫn tràn đầy cảm giác lâng lâng, tiếc nuối.