Quang rọi đèn lại phía đó một lần nữa và không khó khăn gì để anh phá hiện ra vật sáng đó. Nó nằm ở khoảng trống cách cửa chừng hơn một mét. Quang tiến hẳn vào và nhặt nó lên- một sợi dây chuyền bạc nhỏ xíu, có đính một viên đá nhỏ màu đen, hình trăng lưỡi liềm và một ngôi sao nhỏ. Một loạt các hình ảnh hiện lên trong đầu anh, rất tuần tự và hoàn toàn logic: ngôi mộ hoang, biểu tượng trăng sao khắc trên bia mộ, cô gái bí ẩn thoắt ẩn thoắt. | Quang rọi đèn lại phía đó một lần nữa và không khó khăn gì để anh phá hiện ra vật sáng đó. Nó nằm ở khoảng trống cách cửa chừng hơn một mét. Quang tiến hẳn vào và nhặt nó lên- một sợi dây chuyền bạc nhỏ xíu, có đính một viên đá nhỏ màu đen, hình trăng lưỡi liềm và một ngôi sao nhỏ. Một loạt các hình ảnh hiện lên trong đầu anh, rất tuần tự và hoàn toàn logic: ngôi mộ hoang, biểu tượng trăng sao khắc trên bia mộ, cô gái bí ẩn thoắt ẩn thoắt hiện như một giấc mơ Dường như anh đã linh cảm thấy sự có mặt của con người đó đang ở rất gần anh, và cô gái ấy là một phần của câu chuyện anh đang tìm hiểu. Quang cẩn thận cho sợi dây chuyền vào trong túi rồi đi ra và khép cửa lại. Bên ngoài, một tiếng sấm rền vang. Anh lắng tai nghe. Trời bắt đầu mưa, mưa to. Đúng là mùa hè, mưa đến nhanh thật. Phương và Nghĩa vẫn chưa làm xong việc đo đạc. Vài phút sau, họ từ căn phòng cuối cùng bước ra và gọi anh. Hai bên gặp nhau ở ngay đoạn giữa hành lang. Nghĩa sờ soạng lên bữc tường ở hành lang bên trái, đến khi thất vọng nhận ra nó chỉ là một bức tường không khác gì những bữc tường khác, im lìm và nhẵn nhụi, anh quay sang giải thích cho Quang: