Mấy ngày trước hôm trừ tịch tuyết bay phấp phới tỏ ra điềm sang năm được mùa. Tiêu Lĩnh Vu khoác áo cừu nhẹ đội mũ rộng vành. Cũng như những ngày đã qua, gã ăn cơm sáng xong lật đật tựa cửa đứng chờ, đưa mắt nhìn bên trời tuyết hoa lặng vắng mà ngơ ngác xuất thần, đột nhiên có tiếng thở dài từ phía sau đưa lại rồi tiếng người nói : -Tiểu chủ nhân về thôi, trời mưa tuyết mà giá lạnh thấu xương. .