Một thân người cô độc nằm bất động trong cỏ ướt. Những dải sương mù bao bọc nó, chạm vào làn da nhợt nhạt với vô vàn những bàn tay ẩm ướt, cứ như thể chúng muốn chùi đi tang vật. Con dao cắm ngập trong ngực anh. Cán nó thò ra ngoài. Thế rồi đột ngột, con dao chuyển động, nó xoay nhẹ, giật nảy lên thật ngắn, rút ra và trôi bồng bềnh phía bên trên xác chết. Nó đi dạo qua sương như đang được những bàn tay vô hình nâng lấy. .