Cindy bỏ tay che mặt ra và nói: - Ông thứ lỗi cho tôi nhé. - Chị không cần phải nói thế - Tôi đáp - Chẳng có gì gây căng thẳng bằng chuyện có đứa con bị ốm đâu. Chị ta gật đầu. - Tồi tệ nhất là không biết. nhìn thấy con bé đau đớn mà không biết. Ước gì có ai đó chẩn đoán được con bé mang bệnh gì.