Tôi ôm Robin đặt lên giường và ra ngoài phòng khách chờ. Milo gõ cửa nhẹ nhàng ngay trước lúc nửa đêm. Anh mặc áokhoác bên ngoài áo len cao cổ, quần vải chéo và có cả áo gió. Tất cả đều màu đen. Trông anh giống hệt tay mê nhạc jazz lập dị của Los Angeles. Tôi nói: - Để lẩn vào bóng đêm à, Zorro? Milo không trả lời câu nói đùa của tôi mà vào việc luôn: - Chúng ta sẽ.