Cúp máy xong, Thẩm Lực lấy hết sức lắc đầu thật mạnh, anh nhận ra tư duy của mình cũng khong đến nỗi quá hỗn loạn. Anh nhìn Triển Nhan nói: - Nhan Nhan à, em đi cùng anh tới chỗ bố anh được không? Sau đó anh kể ngắn gọn cho cô nghe về sự tích của cháu bé. Triển Nhan lặng lẽ gật đầu, thay quần ao xong xuôi họ đội mưa đi.