Đạo trưởng giao đấu với Đông Hải Kiếm Khách, mỗi người đứng trên một chiếc thuyền nhỏ thả trôi giữa dòng Trường Giang, đáng tiếc không một ai được chiêm ngưỡng trận ác đấu độc nhất vô nhị không một ai biết rõ cuộc tỷ kiếm giữa đạo trưởng với hắn thắng bại ra sao, nhưng từ đó thiếu niên kiếm khách mất tích trong võ lam Giang Nam, thì thắng bại thuộc về ai đã rõ | Mai Hoa Quái Kiệt Nguyên tác: Ngọa Long Sinh 186 Đả tự: Nhạn Môn Quan Hồi 10 Thiên Nam Nhị Bảo Dã Hạc Thượng Nhân tựa hồ hoàn toàn bình thản trước lời tán dương của Hứa Sĩ Công. Hứa Sĩ Công nói tiếp: − Tại hạ nghe nói gã thiến niên kiếm sĩ không phải là nhân vật ở Giang Nam, Trung Nguyên, mà là từ Đông Hải tới. Dã Hạc Thượng Nhân mỉm cười nói: − Hứa đại hiệp quả là kiến văn quảng bác, thiếu niên nọ không phải là nhân vật ở Trung Nguyên, kiếm thuật biến hóa kỳ ảo nhưng vô cùng hiểm độc, đúng là phải dùng hai chữ hiểm độc. Hứa Sĩ Công nói: − Đạo trưởng giao đấu với Đông Hải Kiếm Khách, mỗi người đứng trên một chiếc thuyền nhỏ thả trôi giữa dòng Trường Giang, đáng tiếc không một ai được chiêm ngưỡng trận ác đấu độc nhất vô nhị ấy . Tuy không một ai biết rõ cuộc tỉ kiếm giữa đạo trưởng với hắn thắng bại ra sao, nhưng từ đó thiếu niên kiếm khách mất tích trong võ lâm Giang Nam, thì thắng bại thuộc về ai đã rõ. Dã Hạc Thượng Nhân mỉm cười, nói: − Bần đạo may mà thắng một chiêu, thực chưa đáng để ngoại nhân hay biết. Hứa Sĩ Công hỏi: − Hắn bị tử thương dưới kiếm của đạo trưởng phải không? Dã Hạc Thượng Nhân tựa hồ hoàn toàn không muốn nhắc lại chuyện cũ, nhưng cũng không tiện làm khách mất lòng, sau một hồi trầm ngâm nói: − Bần đạo cùng thiếu niên kiếm sĩ đứng trên thuyền mà tỉ kiếm, thuyền trôi ba mươi dặm, đôi bên công kích hơn một trăm chiêu, sau khi bần đạo thắng y một kiếm, y liền cắt xích mà đi. Hứa Sĩ Công thở dài nhẹ, nói: − Ví thử đạo trưởng đương thời không đích thân hạ sơn, chỉ e võ lâm Giang Nam đã sớm bị thiếu niên kiếm sĩ sát hại, không rõ còn bao nhiêu cao thủ nữa sẽ bị tử thương dưới mũi kiếm của hắn. Mai Hoa Quái Kiệt Nguyên tác: Ngọa Long Sinh 187 Đả tự: Nhạn Môn Quan Hàn Linh tựa hồ nóng ruột, đưa mắt chằm chằm nhìn Hứa Sĩ Công nói: − Cố sự tự đời nào, tiểu nữ thấy không nên đàm luận thêm nữa. Dã Hạc Thượng Nhân mỉm cười, im lặng. Hứa Sĩ Công lườm Hàn Linh một cái rồi nói: − Cố sự tuy đã qua mất chục năm, nhưng có ảnh hưởng .