Mô phỏng cộng hưởng plasmon bề mặt trên cấu hình Kretschmann bằng phương pháp phần tử hữu hạn

Bài viết trình bày việc sử dụng phần mềm mô phỏng dựa trên phương pháp phần tử hữu hạn (FEM) để nghiên cứu cộng hưởng plasmon bề mặt (SPR) trên cấu hình Kretschmann với lăng kính được phủ vàng kim loại. Đã xác định được rằng, tại bước sóng 632,8 nm bề dày tối ưu của lớp vàng là 50 nm và hệ số phản xạ đạt cực tiểu tại góc tới 43,8 độ . | TẠP CHÍ KHOA HỌC VÀ CÔNG NGHỆ Trường Đại học Khoa học ĐH Huế Tập 17 Số 1 2020 MÔ PHỎNG CỘNG HƯỞNG PLASMON BỀ MẶT TRÊN CẤU HÌNH KRETSCHMANN BẰNG PHƯƠNG PHÁP PHẦN TỬ HỮU HẠN Nguyễn Thị Thùy Dương1 Lê Ngọc Minh2 Lê Phước Định2 Lê Thị Ngọc Bảo2 Võ Thanh Tùng3 1 Trường THPT Nguyễn Trãi Phú Yên 2 Khoa Điện Điện tử và CNVL Trường Đại học Khoa học Đại học Huế 3 Trường Đại học Khoa học Đại học Huế Email vttung@ Ngày nhận bài 15 9 2020 ngày hoàn thành phản biện 23 9 2020 ngày duyệt đăng 02 10 2020 TÓM TẮT Trong bài báo này chúng tôi sử dụng phần mềm mô phỏng dựa trên phương pháp phần tử hữu hạn FEM để nghiên cứu cộng hưởng plasmon bề mặt SPR trên cấu hình Kretschmann với lăng kính được phủ vàng kim loại. Đã xác định được rằng tại bước sóng 632 8 nm bề dày tối ưu của lớp vàng là 50 nm và hệ số phản xạ đạt cực tiểu tại góc tới 43 80 . Kết quả mô phỏng cũng cho thấy sự giảm của góc cộng hưởng khi tăng bước sóng của ánh sáng kích thích và sự tăng của góc cộng hưởng khi nồng độ của dung dịch tăng. Từ khóa Cấu hình Kretschmann SPR FEM. 1. MỞ ĐẦU Cộng hưởng plasmon bề mặt SPR là một kỹ thuật đầy hứa hẹn trong vài thập kỷ gần đầy. Nó có nhiều ứng dụng trong vật lý hóa học sinh học 1 2 và an toàn thực phẩm 3 4 . Việc quan sát SPR lần đầu tiên được thực hiện bởi Wood 5 vào năm 1902 trên cách tử nhiễu xạ. Khi một ánh sáng phân cực chiếu vào gương có cách tử người ta quan sát được một vân tối và vân sáng. Điều này thường được gọi là tính dị thường Wood. Năm 1941 Fano kết luận rằng những dị thường mà Wood quan sát được là do sự kích thích của sóng bề mặt trên bề mặt của cách tử. Ritchie 6 vào năm 1957 đã chứng minh về mặt lý thuyết sự kích thích của các plasmon bề mặt SP trên bề mặt kim loại. Năm 1958 Turbadar 7 trong khi chiếu sáng các màng kim loại mỏng trên một đế đã quan sát thấy hệ số phản xạ giảm mạnh. 83 Mô phỏng cộng hưởng plasmon bề mặt trên cấu hình Kretschmann bằng phương pháp phần tử hữu hạn Tuy nhiên hiệu ứng này không được liên kết với SP. Sau đó Otto 8 vào .

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.