Con đường chạy tới một ngõ hẻm. Trời vừa mới xong một trận mưa. Mùi đất ẩm bốc lên cùng với mùi gỗ mục, dăm bào, bùn lệt bệt theo chúng tôi vào nhà. Tôi đến đó lần đầu, nhà một người bạn. Căn nhà ở đường Nguyễn Biểu, chỗ cắt vào đường Trần Hưng Đạo, Sài Gòn. Mấy chục năm trước. Gần bốn chục năm. Năm 1967 gì đó. Nhưng phải là khoảng thời gian ấy. Căn nhà bên trong đầy bóng tối, chỉ lờ mờ chút ánh sáng. Trên mặt chiếc bàn nhỏ là mấy cuốn sách | VỀ NHỮNG BÀI THƠ CỦA NỮU Con đường chạy tới một ngõ hẻm. Trời vừa mới xong một trận mưa. Mùi đất ẩm bốc lên cùng với mùi gỗ mục, dăm bào, bùn lệt bệt theo chúng tôi vào nhà. Tôi đến đó lần đầu, nhà một người bạn. Căn nhà ở đường Nguyễn Biểu, chỗ cắt vào đường Trần Hưng Đạo, Sài Gòn. Mấy chục năm trước. Gần bốn chục năm. Năm 1967 gì đó. Nhưng phải là khoảng thời gian ấy. Căn nhà bên trong đầy bóng tối, chỉ lờ mờ chút ánh sáng. Trên mặt chiếc bàn nhỏ là mấy cuốn sách. Tôi cầm lên xem những cái bìa sách, thì một tập giấy in ronéo rơi xuống. Tập giấy được đóng lại theo chiều dọc, là một tập thơ. Tôi nghĩ ngay, lại một tập thơ học trò lãng mạn thi văn đoàn . Tôi thấy cái tên rất lạ. Cái tên ấy đến bây giờ cũng vẫn là cái tên lạ. Tôi lật nhanh mấy trang . Lục bát, bẩy chữ, năm chữ. Trong tập giấy in ronéo ấy, tôi nhớ được hai câu: Còn em là cụm mây trời Chắt chiu đá núi ru tôi muộn màng . Một bài thơ tình. Người viết mấy câu thơ ấy là em của Diễm. Vậy thì tuổi tác của người viết chỉ mười mấy. Mười mấy mà làm lục bát như thế sao? Tôi không đọc được hết tập thơ ronéo đó. Tôi không bao giờ gặp tác giả mãi cho tới hơn hai chục năm sau , ở một nơi rất xa căn nhà ở con đường nhỏ ấy, một nơi không thể nào tưởng ra có ngày chúng tôi gặp nhau. Nguyễn Minh Nữu, người viết những câu lục bát tôi mang theo suốt bao nhiêu năm. Không nghĩ sẽ gặp Nữu, cũng như tôi đã không nghĩ sẽ có lúc đọc được hết tập thơ ronéo đó. Chuyện gặp lại đó, khó khăn và nhiều lần là những giả thiết. Như giả thiết gặp lại một người bạn cũ: Thí dụ chỉ là thí dụ thôi Bất ngờ từ một chốn xa xôi Người xưa về trước thềm năm cũ Sảng khoái thơ vang một góc trời Sau cái lần gặp lại tưởng như không bao giờ có ấy, tôi được đọc lại những bài thơ cũ của Nữu và luôn cả một số thơ mới. Ở giữa tim người là sóng đập Dồn từng tiếc nhớ xuống trang thơ Đọc những bài thơ của Nguyễn Minh Nũu, tôi bàng hoàng vì những bài thơ ấy. Xin cho tôi gửi một lời Tới người xa, cuối chân trời ngày xưa Đã lâu lắm tôi không đọc được những .