Tiếp nối phần 1, phần 2 của ebook "Phương pháp chữa bệnh nói lắp" cung cấp các thông tin về cách một số tấm gương chữa nói lắp, vai trò của gia đình trong sự phát triển của trẻ. Để hiểu rõ hơn về bệnh nói lắp và cách chữa nói lắp, mời các bạn cùng tham khảo nội dung chi tiết tài liệu! | thức nào nếu cần. Vậy không có lý do gì mà chúng ta không thành công hơn những người đi trước. V. TÔI T ự CHỮA NÓI LẮP NHƯ THẾ NÀO Tôi có họ tên đầy đủ là Nguyễn Văn Tiêh sinh ngày 16 3 1991 tại xóm Giếng thôn Xuân Dục xã Tân Minh huyện Sóc Sơn Thành phô Hà Nội. Sinh ra trong gia đình có bổh anh em cha mẹ tôi đều làm nghề nông nghiệp nên việc học hành của chúng tôi không được suôn sẻ do hoàn cảnh khó khăn. Tôi từng thắc mắc tại sao gia đình tôi lại gặp nhiều khó khăn như vậy Sau này tôi nhận ra rằng chính những khó khăn đó đã ban tặng cho tôi một món quà vô giá đó là nghị lực lòng can đảm và sự quyết tâm giúp tôi phát triển giúp tôi trưởng thành. Tôi từng bị nói lắp từ khi còn nhỏ đó là thòi điểm tôi mới đi học mầm non và tôi thâ y mình râ t dễ bị nói lắp nhung cũng râ t dễ sửa được nói lắp. Những trải nghiệm đó cho đến bây giờ không còn được rõ ràng nên tôi chỉ xin kể về việc tôi bị nói lắp trong độ tuổi dậy thì. Câu chuyện của tôi bắt đầu khi tôi đi học tiểu học tại Trường tiểu học Tân Minh A. Từ lớp một đến lớp năm tôi luôn là một học sinh khá và ngoan của trường chính điểu này làm cho cha mẹ tôi cảm thâ y hài lòng và khiê n tôi cảm thâ y tự tin vì mình là người có ích - có ích với cha mẹ vì thành tích học tập tốt sẽ làm cha mẹ thâ y vui lúc đó tôi đã suy nghĩ và cảm nhận như thế. Tôi tự tin trong học hành tin mình luôn là người xuâ t sắc nên tôi tin mìrửi làm gì cũng xuâ t sắc. Thực 124 tế là trong các trò chơi như bắn bi ve chơi đá cầu thi chạy . tôi luôn là người xếp tốp xuâì sắc trong tâìt cả tôi được bạn bè tung hô khiến tôi cảm thây tự hào vì chính bản thân mình. Đó là quãng thời gian vô cùng tuyệt vời với tôi. Thời điểm nghỉ hè chuẩn bị học lên câp hai ghi nhận ở tôi một sự thay đổi lớn những gì diễn ra với tôi ở thời điểm này đã nhào nặn tôi dần trở thành một người có thói quen không tô t và mãi sau này khi đủ hiểu biết tôi mới nhận ra được điều đó. Tôi tưởng tượng thây việc mình lên học câp hai sẽ phải có suy nghĩ và hành động người lớn hơn không giông