TÌNH YÊU MẦU NHIỆM ĐEM HẠNH PHÚC VÀ SỰ SỐNG CHO CON NGƯỜI

Bằng với đôi mắt nghệ sĩ của anh, em là người đàn bà. đẹp nhất thế gian! . nghệ sĩ. miệng lẩm bẩm: — Tuyệt! Chỉ có bàn tay siêu việt của Hóa công mới . | Huynh Dung CHƯƠNG HAI MUƠI TÌNH YÊU MẦU NHIỆM ĐEM HẠNH PHÚC VÀ SỰ SỐNG CHO CON NGƯỜI Lúc mở mắt ra Thúy Uyên thấy mình nằm trong chòi lá, trên một cái giường tre. Người mặc áo đen đang quỳ bên cạnh giường, một tay cầm vòng ngọc, một tay ve vuốt bàn tay nàng, gọi khẽ: — Thúy Uyên! 18 năm qua kỷ vật trao hôn của nàng tôi còn giữ, lời hứa hẹn trăm năm tôi không quên. Vì nguy biến của quốc gia mà duyên tình đôi ta lỡ dỡ, nhưng Trường Sơn này vẫn một lòng chung thủy chờ ngày sum họp với người xưa. Thúy Uyên dương mắt lơ láo nhìn người yêu Trời ơi, giọng nói này, gương mặt này nào khác gì «Đoàn lang» hôm qua? Nàng không biết mình đang nằm mộng hay sống ngoài đời? - 505 - Huynh Dung Và con người trước mắt thật sự là Nguyễn Trường Sơn hay là Đoàn Hoài Nam? Ai là người thật? Ai là người trong mộng? Chẳng lẽ mười năm dài dằng dặc phiêu lưu trên đất khách chỉ là giấc mộng? Chẳng lẽ bắt đầu từ giờ phút này nàng đi vào cõi mộng? Đầu óc nàng muốn nổ tung vì không làm sao nhận định được giữa mộng với đời! Tiếng nói êm êm và ấm cúng của chàng lại vang lên: — Thúy Uyên! Nàng còn nhận ra tôi không? Nàng còn yêu tôi nữa không? Thúy Uyên bật khóc! Hình hài này lúc nào cũng hiện diện trước mắt nàng quên sao được! Con tim nàng lúc nào cũng rộn ràng bên chàng hết yêu sao được! Chỉ có cái tên đã làm xáo trộn tâm tư nàng, đã làm nàng khổ! «Tại sao một người lại mang hai tên khác nhau, hai vai trò khác nhau, hai dân tộc khác nhau?» Nước mắt nàng tuôn như suối! Hai tay ôm đầu rên rỉ. Trường Sơn thấy nàng khóc, bấn loạn chụp tay nàng nài nỉ: — Thúy Uyên, tôi yêu nàng! Nếu nàng còn yêu tôi, xin hãy quên dĩ vãng. Chúng ta còn cả tương lai sáng lạng đang chờ. Quân thù sẽ bị đuổi khỏi biên cương. Ngày toàn dân ca khúc khải hoàn không xa nữa. Rồi đây chúng ta sẽ được sống trên quê hương thanh bình. - 506 - Huynh Dung Thúy Uyên vụt ngồi bật dậy, sụt sùi hỏi: — Chàng thật là người yêu năm xưa đã cùng thiếp hứa hẹn trăm năm? Chàng không là người trong mộng? Trường Sơn mỉm cười trao chiếc .

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
5    78    2    30-04-2024
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.