Cổ tích guitar .Sau khi xếp đặt tất cả các thứ, ông chủ nhà hỏi tôi: - Cháu

Cổ tích guitar Sau khi xếp đặt tất cả các thứ, ông chủ nhà hỏi tôi: - Cháu có muốn ra vườn chơi cho thư giãn một chút không ? Năm phút sau, tôi ngỡ ngàng đứng giữa một khu vườn thật đẹp. Hai hàng cây xanh ngút cả mắt viền quanh con đường nhỏ, dẫn đến một chiếc ghế đá nằm dưới vòm ngọc lan đầy hoa. Hương ngọc lan ngọt ngào trong gió. Hồ nước nhỏ nép vào góc tường xanh rì rêu phong. Chung quanh toàn là hoa hồng. Và một cậu bé trầm ngâm trên ghế đá. | Co tich guitar Sau khi xếp đặt tất cả các thứ ông chủ nhà hỏi tôi - Cháu có muốn ra vườn chơi cho thư giãn một chút không Năm phút sau tôi ngỡ ngàng đứng giữa một khu vườn thật đẹp. Hai hàng cây xanh ngút cả mắt viền quanh con đường nhỏ dẫn đến một chiếc ghế đá nằm dưới vòm ngọc lan đầy hoa. Hương ngọc lan ngọt ngào trong gió. Hồ nước nhỏ nép vào góc tường xanh rì rêu phong. Chung quanh toàn là hoa hồng. Và một cậu bé trầm ngâm trên ghế đá với dáng vẻ lạ lùng. Không dưng tôi có cảm giác cậu cũng là một phần của thế giới này lặng lẽ cô độc và mong manh. Thật là kỳ cục nếu mình muốn chia sẻ với một người chưa quen về một giấc mơ. Nhưng tôi đột nhiên khao khát muốn kể với ai đó - Chị đã từng mơ thấy một khu vườn như thế này. Tôi chờ đợi một câu chế giễu. Nhưng cậu bé nói mà không quay đầu lại - Bao giờ - Lâu lắm rồi. Từ khi chị biết đọc Andersen. Thấp thoáng trong tâm trí cái ngày xa xa lắm. khi mà tôi lật những trang cổ tích đầu tiên. Trong những câu chuyện cổ tích đó có những dòng nước những khu vườn đầy hoa hồng có cả một vòm mộc lan. Dường như trí tưởng tượng của tôi đã kết hợp chúng lại vì tôi đã mơ thấy một khu vườn. - Giống y như thế này à - đẹp như thế. - Chị kể về khu vườn này cho em nghe đi Tôi bối rối. Có vẻ như tôi đang lạc vào việc lạ lùng nhất đời. Tại sao có người muốn tôi kể cho nghe về khu vườn cậu ta đang ngồi trong đó - Kể làm sao - Chị cứ tả nó cho em nghe bầu trời như thế nào Hoa hồng màu gì . - Thì bầu trời màu xanh. - tôi nghe giọng mình băn khoăn. - Màu xanh là như thế nào Chị tả thử được không Tôi không tả màu xanh. Tôi khôngbiết nói về màu xanh bằng lời lẽ gì. Thay vào đó tôi bước đến trước mặt cậu bé nhìn sâu vào đôi mắt cậu. đôi mắt ấy đục lờ. Tôi lao vào phòng mình lôi cây đàn guitar ra. Tôi chỉ mới là một con bé mười tám tuổi. Cây guitar đã theo ba tôi từ hơn hai mươi năm trước . Tại sao lại không để cho cây đàn kể cho cậu bé nghe những điều tôi không thể diễn tả bằng lời . Màu xanh là như thế nào ư Tôi rải một hợp âm thanh và ấm áp. Rồi

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.