Kì 8:Giấc mơ thống nhất. Sau chuyến thăm Liên Xô (cũ) đầu tiên từ ngày 6 đến 12-1-1989, vào ngày 23-1, mười ngày sau khi tôi trở về, tôi nhận được lời mời của ông Hur Dam, người có vị trí thứ tư trong Đảng Lao động, và lên đường sang thăm Bắc Hàn. Quê hương, 40 năm mới lại đặt chân. Trong thời gian ở Bắc Hàn, tôi đã thuyết phục họ bằng tấm lòng chân thật và thiện ý. Đại diện của phía Bắc Hàn là Chon Kum Chol, người đã nhiều lần ngồi vào bàn hội đàm. | Tất cả là thử thách-Hồi kí chủ tập đoàn HYUNDAI Kỳ 8 Kì 8 Giấc mơ thống nhất. Sau chuyến thăm Liên Xô cũ đầu tiên từ ngày 6 đến 12-1-1989 vào ngày 23-1 mười ngày sau khi tôi trở về tôi nhận được lời mời của ông Hur Dam người có vị trí thứ tư trong Đảng Lao động và lên đường sang thăm Bắc Hàn. Quê hương 40 năm mới lại đặt chân. Trong thời gian ở Bắc Hàn tôi đã thuyết phục họ bằng tấm lòng chân thật và thiện ý. Đại diện của phía Bắc Hàn là Chon Kum Chol người đã nhiều lần ngồi vào bàn hội đàm với chủ tịch Quốc hội She Mun Sik phía Hàn Quốc còn Choi Shu Kil là người phụ trách kinh tế thông thương kinh tế công nghiệp. Ông còn giữ vai trò chính trong việc đòi Nhật bồi thường chiến tranh. Đó là một con người có đầu óc cực kỳ sáng suốt. Trong thời gian ấy Chon Kum Chol phụ trách phần quan hệ chính trị còn Choi Shu Kil đảm nhiệm phần quan hệ kinh tế. Tôi đã ký kết với họ tất cả năm hiệp định. Thứ nhất là vấn đề khai thác núi Kim Cương họ nói chẳng có vấn đề gì để lo lắng. Tôi tỏ thái độ mềm mỏng để tránh chạm vào tự ái của họ. Các anh cũng có nhiều việc để làm vậy nếu đầu tư tất cả vào núi Kim Cương mà khách du lịch không đến thì làm thế nào . Tôi bắt đầu như vậy vì xác định nếu muốn thu hút khách nước ngoài thì phải gom được tiền của thế giới để xây dựng. Theo kinh nghiệm của tôi nếu tôi muốn xây dựng một nhà máy sản xuất với mục đích bán hàng vào thị trường Mỹ thì cho dù tôi có đủ tiền để xây dựng đi nữa tôi cũng vẫn cố kiếm vốn đầu tư của Mỹ có như vậy họ mới quảng cáo tại đất nước mình và quan tâm tới chúng tôi. Chúng tôi thảo luận suốt mấy ngày liền cuối cùng mọi việc cũng suôn sẻ. Trong mười ngày ở Bình Nhưỡng ngày nào cũng họp liên tục từ 9g-12g. Ngày hôm trước nêu vấn đề rồi ngày hôm sau giải thích. Buổi chiều chúng tôi đi tham quan theo chương trình đã được định sẵn. Họ cho tôi xem cơ sở vật chất công nghiệp tuy nhiên trong suy nghĩ của tôi ngoài ximăng ra họ chẳng có một mặt hàng nào có tính cạnh tranh. Tôi khích lệ rằng họ đã nỗ lực nhiều. Có lẽ không cần phải .