Năm 1964 Tỉnh Quảng Nam, đã bị trận bão lụt lớn nhất chưa từng có, khoảng 2000 nạn nhân chết, đa số là người già và trẻ con. Đài phát thanh, báo chí kêu gọi cứu trợ khẩn cấp đồng bào nạn nhân bảo lụt và cũng kêu gọi các sinh viên tiếp tay với chánh phủ trong công tác cứu lụt này. | SINH VIÊN DƯỢC KHOA NẤU BÁNH CHƯNG TẠI SÂN TRƯỜNG Dương Chư Năm 1964 Tỉnh Quảng Nam, đã bị trận bão lụt lớn nhất chưa từng có, khoảng 2000 nạn nhân chết, đa số là người già và trẻ con. Đài phát thanh, báo chí kêu gọi cứu trợ khẩn cấp đồng bào nạn nhân bảo lụt và cũng kêu gọi các sinh viên tiếp tay với chánh phủ trong công tác cứu lụt này. Trận bão lụt này đã đánh dấu một giai đoạn mới của sinh viên dược khoa, lúc đó trường dược khoa còn ở đường Công Lý, anh Nguyên Văn Ta, chủ tịch Ban Đại Diện, anh đã mất ở Mỹ vì bệnh tim, và anh Cao Văn Hồng làm ủy viên xã hội cùng hàng trăm sinh viên dược khoa đã đáp lại lời kêu gọi của Chánh Phủ đã ồ ạt thành lập các công tác cứu trợ rất là ngoạn mục và tràn đầy tình thương. Sân trường và giảng đường tràn ngập các nam nữ sinh viên. Tôi chưa từng thấy sinh viên dược khoa tham gia đông đảo và vui như vậy bao giờ. Tất cả đều sốt sắng vui vẻ và thân mật với nhau mặc dù họ chỉ mới gặp nhau lần đầu. Đặc biệt là có rất nhiều nữ sinh viên tham gia công tác này, các người đẹp dược khoa hưởng ứng thật là đông đảo, các chị Ngọc Phương, Hoàng Anh, Huguette,Thúy Đào, Nữ, Tiên, Hồng, Hương, ThanhThủy, Bach Nga, Trường, Chiếu, Thu Nga, Minh, Hoa, Nga, Vân, Mỹ Khanh, Nga, Châu Hoàn, Khánh Hoài, Phượng, Bạch Nga, Dung, Đức, Cúc. Các anh Bảy, Huề, Ấm, Cương, Cường, Cảnh, Anh, Khanh, Lượng, Long, Hưng, Hiếu, Hùng,Thuận, Bình, Vân, Trinh, Ngô ,Sĩ,Tiệp, Vịnh, Dzinh, Diệp ,Bình, Đệ,Thọ, Điệp, Hùng, Tâm, Ngộ, Điệp. Xin lỗi tôi không thể nào kể và nhớ cho hết mấy trăm sinh viên, nếu các bạn nào muốn kể thêm xin điền vào cho vui. Nhưng nếu mà kể hết tên thì cũng phải ba, bốn trang giấy mới đủ! Giáo sư Khoa Trưởng và quý vị Giáo Sư trong ban giảng huấn cũng thường tới lui thăm hỏi rất la thân mật, và khuyến khích giúp đờ tất cả những gì mà SV cần đên. Sự thân mật của quý thầy đã làm cho các SVDK rất là cảm động, bởi vì thường thường quý Thầy rất là nghiêm trang. GS Khoa Trưởng chụp hình chung với SV Ban tổ chức đã chia sinh viên ra rất nhiều nhóm,