Ngư Trường Kiếm - Hồi 8 : Bắc Kinh cứu chúa trác phản thầnHồ Nam tảo giặc trừng gian tế Sáng hôm sau, bọn quần hùng cáo biệt ra về. Tiễn họ xong, bọn Kiếm Vân cũng khởi hành thượng quan. Chàng nghi ngờ Điện Tiền Thái Úy Quan Quý Hạ nên đi được vài dặm đã rẽ vào rừng cải trang, theo đường tắt đến Trinh Châu. Ba người không mang vũ khí nên dễ dàng giả dạng thường nhân. Kiếm Vân đóng vai một anh chàng công tử thế gia, đưa phu nhân lên Bắc Kinh du ngoạn. Còn. | Ngư Trường Kiếm - Hồi 8 Bắc Kinh cứu chúa trác phản thầnHồ Nam tảo giặc trừng gian tế Sáng hôm sau bọn quần hùng cáo biệt ra về. Tiễn họ xong bọn Kiếm Vân cũng khởi hành thượng quan. Chàng nghi ngờ Điện Tiền Thái Úy Quan Quý Hạ nên đi được vài dặm đã rẽ vào rừng cải trang theo đường tắt đến Trinh Châu. Ba người không mang vũ khí nên dễ dàng giả dạng thường nhân. Kiếm Vân đóng vai một anh chàng công tử thế gia đưa phu nhân lên Bắc Kinh du ngoạn. Còn Viên Long trở thành quản gia. Tại bến đò Trịnh Châu ven sông Hoàng Hà chàng để ý toán quân chăm chú quan sát những người mang vũ khí dường như muốn tìm ai đó Hàn Phụng Hương đã được chân truyền phép dịch dung của Nan Đề lão nhân nên chẳng ai nghi ngờ chàng công tử mặt trắng kia lại là Liễu Kiếm Vân danh vang tứ hải. Tổng cộng họ mất tất cả mười ngày để đến Bắc Kinh. Họ mướn hai phòng thượng hạng trong Yên Kinh đại lữ điếm. Tắm gội ăn uống xong Viên Long đến phân đàn Cùng Gia Bang ở Bắc Kinh để liên hệ. Đêm đến Kiếm Vân âm thầm đột nhập cấm thành. Từ ngày công chúa bị bắt Ngư Trường Kiếm Trang 1 việc canh phòng cực kỳ cẩn mật. Lực lượng thị vệ tăng gấp đôi ngày đêm tuần tra. Đã mấy lần chàng suýt bị phát hiện nhưng pho khinh công Kim Ưng Phiêu Phong quán tuyệt thiên hạ về thuật nhào lộn trên không nên chàng đến điện Cần Chính một cách êm thắm. Chiều nay Truy Phong Cái Viên Long đã đem về cho chàng sơ đồ Cấm Thành nhờ vậy chàng mới có thể biết đường vào. Nếu không chỉ như lạc vào mê trận. Chàng thản nhiên nhẩy xuống vườn hoa nhỏ cạnh Ngự Thư Phòng ghé mắt nhìn qua khe cửa. Minh Thần Tông vẫn còn thức ngài đang phê duyệt tấu chương từ các nơi gởi về. Có lẽ vì lo lắng nhớ thương công chúa nên long nhan tiều tụy mắt thâm quầng. Thấy phòng không có thái giám hầu cận chàng gõ cửa khẽ gọi - Thánh thượng thảo dân là Liễu Kiếm Vân xin được vào bái kiến. Hoàng đế giật mình nhưng khí phách thiên tử khác với thường dân ngài nói vọng ra - Then cửa không gài khanh cứ tùy tiện. Chàng mở cửa nhẩy vào quỳ xuống ra mắt - Thánh thượng vạn .