Hội chứng Klippel-Trenaunay-Weber đặc trưng bởi tam chứng: port-wine stain, giãn tĩnh mạch, phì đại xương và mô mềm một chi (chân to, chân nhỏ). Năm 1900, các nhà Da liễu người Pháp, Klippel và Trenaunay lần đầu tiên mổ tả hội chứng ở hai bệnh nhân với biểu hiện port-wine stain, giãn tĩnh mạch một chi liên quan với phì đại xương và mô mềm. Năm 1907, Parkes Weber (không biết về báo cáo của Klippel và Trenaunay) đã mô tả một bệnh nhân với 3 triệu chứng kể trên. Dịch tễ học Chủng tộc: không có sự.