Gia Lạp Mạn Địch tư cười hắc hắc, nói: "Chuyện này phải nhờ ngươi rồi. Ta nhất định cùng ngươi phối hợp thật tốt." Hai đạo nhân ảnh phá trường không bay khỏi Hàn Lĩnh, hướng phương bắc mà đi. Băng Tuyết thành, vẫn giống như khung cảnh xưa, | Băng Hỏa Ma Trù Tác giả Đường Gia Tam Thiếu Chương 131 HỎA LONG VƯƠNG YÊU AI B Gia Lạp Mạn Địch tư cười hắc hắc nói Chuyện này phải nhờ ngươi rồi. Ta nhất định cùng ngươi phối hợp thật tốt. Hai đạo nhân ảnh phá trường không bay khỏi Hàn Lĩnh hướng phương bắc mà đi. Băng Tuyết thành vẫn giống như khung cảnh xưa chiến tranh phương nam cũng không thể ảnh hưởng đến tòa thành lớn thứ hai của cực bắc đế quốc này cửa thành mở người đi đường qua lại tấp nập một cảnh tượng nhộn nhịp phồn hoa. Niệm Băng cùng Gia Lạp Mạn Địch tư hạ xuống ở nơi hẻo lánh ngoài mười dặm lúc này đã đi tới cửa thành của Băng Tuyết thành. Trở lại Băng Tuyết thành Niệm Băng trong lòng không khỏi có chút cảm khái hơn một năm trước lúc mình tới đây hãy còn là một ma pháp sư bình thường nay ma pháp của mình đã đủ để đối phó với ma đạo sư cấp bậc cao thủ rồi. Thời gian qua thật nhanh Chớp mắt đã qua hơn một năm không biết Linh nhi sau khi quay về ra sao nàng vẫn đang đợi mình ư Đi nhanh lên một chút Chúng ta nhanh ra Thanh Phong trai ăn cơm đi. Gia Lạp Mạn Địch tư thúc giục. Hai ngày nay hắn hiềm Niệm Băng bay quá chậm tự nguyện mang Niệm Băng phi hành xuyên qua hơn phân nửa Băng Nguyệt đế quốc đi tới nơi này vừa nghĩ có thể nhanh chóng nhìn thấy Tuyết Tĩnh tâm tình hắn bất giác nóng lên. Tình cảm dồn nén một khi bộc phát so với núi lửa còn muốn nóng rực Băng Hỏa Ma Trù hơn nhiều. Niệm Băng mỉm cười nói Không vội bây giờ còn chưa đến giờ ăn cơm chúng ta đi qua chỗ này là tới. Gia Lạp Mạn Địch tư lão đại ngươi phải nhớ kỹ lúc này là người địa phương cũng không nên tùy tiện biểu hiện ra bản lĩnh vĩ đại của ngài vậy. Gia Lạp Mạn Địch tư hừ một tiếng nói Được rồi ta đã biết tiểu tử mau đi nhanh lên. Hai người xuyên qua cửa thành hướng thành nội đi đến từng ở đây mấy tháng Niệm Băng đối với tòa thành thị rất quen thuộc cơ hồ tất cả địa phương cũng giống như hắn cùng rời đi vậy. Cũng không có nhiều thay đổi đó là mặt tiền của một tiệm quen thuộc một ngã tư đường quen thuộc khiến Niệm Băng không khỏi có chút .