Dùng cái muỗm (miền Bắc gọi là cái thìa đó mấy huynh!!!) nghiền nát thứ quả quỷ dị kia, rồi cho vào trong nồi canh. Chết thì cùng chết, đã sao?!!! Trong lòng mình hắn đã chiếm một vị trí nào đây!! Cuối cùng lại cùng hắn đồng tử!! Sinh ra rồi cũng phải chết đi, Băng Vân ngược lại trong lòng được cởi mở, chậm rãi khuấy đều cái muỗm trong nồi, ánh mắt toát ra một tia thê lương. | Băng Hỏa Ma Trù Tác giả Đường Gia Tam Thiếu Chương 157 Phụ mẫu đích tình huống b Dùng cái muỗm miền Bắc gọi là cái thìa đó mấy huynh nghiền nát thứ quả quỷ dị kia rồi cho vào trong nồi canh. Chết thì cùng chết đã sao Trong lòng mình hắn đã chiếm một vị trí nào đây Cuối cùng lại cùng hắn đồng tử Sinh ra rồi cũng phải chết đi Băng Vân ngược lại trong lòng được cởi mở chậm rãi khuấy đều cái muỗm trong nồi ánh mắt toát ra một tia thê lương. Một lúc sau Niệm Băng đã quay trở về bởi vì trong lòng hưng phấn hắn cũng không phát giác được Băng Vân có cái gì đó không ổn tiếp lấy cái muỗm ma pháp quang mang lại lóe lên tiếp tục quá trình phanh nhẫm cắt gọt chế biến . Băng Vân đứng dựa ở một bên vách tường ánh mắt động lòng người thủy chung rơi vào Niệm Băng. Nhìn thấy động tác như nước chảy mây trôi của hắn trong tâm nàng toát ra tia trìu mến nàng phát hiện tư thái chuyên chú của Niệm Băng thật anh tuấn. Ánh mắt có chút mê ly nàng không còn muốn cừu hận gì nữa cũng không nguyện ý suy nghĩ bất kì vấn đề khác. Lúc này giờ phút này trong mắt nàng chỉ có Niệm Băng thân hình cao lớn phong tư trác tuyệt. Thời gian bất tri bất giác qua rất nhanh Niệm Băng hoàn thành động tác cuối cùng cười nói Tốt lắm rồi công phu rút cục cáo thành bốn món một nồi canh cũng được đó chứ Hahah Nào Băng Vân chúng ta có thể động thủ. Niệm Băng xoay người lại nhìn thì Băng Vân vẫn còn đứng ngẩn ngơ ở đó hắn kinh ngạc phát hiện đóa băng tuyết cao ngạo như mai lan giữa đông này dĩ nhiên đang mỉm cười nhìn mình khuôn mặt mỹ miều với nụ cuời giống như gió xuân xua đi đông giá không còn chút dấu vết của băng lãnh thậm chí đôi mắt to động lòng người bên trong cũng không còn một chút vết tích cừu hận nào. Niệm Băng hôm nay ta nghĩ chúng ta có thể vào bên trong ăn được không Bên ngoài này có chút hơi lạnh Niệm Băng ngây người ra từ ngày đó khi Băng Vân ăn xong món hùng Băng Hỏa Ma Trù chưởng nọ sau này mỗi lần ăn cơm bọn họ đều ăn ở bên ngoài động cơm nước xong xuôi Băng Vân mới trở lại nội động. Đây là lần đầu