Càn Long Du Giang Nam - Hồi 52

Nói về Châu nhựt Thanh tìm kiếm Thiên tử, từ lúc ban trưa cho tới chiều tối mới dọ đặng tin, vào nhà Huê Kỳ mà hỏi thăm . Thiên tử nghe tiếng Châu Nhựt Thanh hỏi, lật đật bướt ra. Tôi chúa gặp nhau, mừng rỡ hết sức. Châu Nhựt Thanh tỏ bày các việc cho Thiên tử nghe. Thiên tử cũng tỏ bày các việc Hồng Phước cứu giá cho Châu Nhựt Thanh nghe. Cả nhà Nghe đến việc ấy lòng rất vui mừng. Rạng ngày Thiên tử nói với Quách Lễ Văn rằng : - Chẳng nay. | Càn Long Du Giang Nam Hồi 52 Châu Nhựt Thanh gắng công tìm Thánh chúa Dương Trường Kỳ chịu tội lạy Thiên nhan Nói về Châu nhựt Thanh tìm kiếm Thiên tử từ lúc ban trưa cho tới chiều tối mới dọ đặng tin vào nhà Huê Kỳ mà hỏi thăm . Thiên tử nghe tiếng Châu Nhựt Thanh hỏi lật đật bướt ra. Tôi chúa gặp nhau mừng rỡ hết sức. Châu Nhựt Thanh tỏ bày các việc cho Thiên tử nghe. Thiên tử cũng tỏ bày các việc Hồng Phước cứu giá cho Châu Nhựt Thanh nghe. Cả nhà Nghe đến việc ấy lòng rất vui mừng. Rạng ngày Thiên tử nói với Quách Lễ Văn rằng - Chẳng nay thì mai quan Tuần phủ cũng sai người tiếp rước gia quyến Quách huynh về nhà. Chừng ấy ắt đặng an ổn không có điều chi lo sợ. Bây giờ đây cha chỉ tôi tính phải từ giả đi qua xứ khác. Quách Lễ Văn nói - Ân công đã hết lòng hết sức cứu giúp chúng tôi như vầy ơn ấy ví tày non biển nhưng bây giờ việc chưa đặng an nên tôi không biết lấy chi báo đáp vậy xin ân công ở nán vài ngày chờ tôi trở về nhà đặng rồi sê đền ơn cho ân công lên đường. Nói rồi rơi lụy ròng ròng. Thiên tử thấy Quách Lễ Văn có lòng trung hậu như vậy thì an ủi rằng - Tôi đi đây có công vụ cho nên không dám diên trì để tôi nói thiệt cho mà nghe Nguyên tôi là môn sanh của Trần Hoằng Mưu còn quan Tuần phủ Tích Giang đó là anh em bạn thiết với tôi hể trong thơ tôi muốn điều chi thì va cũng làm y như vậy và tôi đã có khiến va phãi truyền lại cho Tri phủ khiến Tri phủ phải làm cho minh bạch các chuyện oan khúc của Quách huynh rồi rước Quách huynh và quí quyến về nhà mà ở yên như cũ . Quách Lễ Văn nghe nói như vậy liền quì lạy mà rằng - Té ra lãon gia là một vị quí nhơn mà tôi không biết cúi xin lão gia miễn chấp . Thiên tử nói - Nào có lỗi chi mà tôi phòng chấp . Bạc Long cũng quì lạy Thiên tử mà rằng - Nay lão gia có công vì muốn ra đi thì tôi cũng không dám cầm. song lão gia với tôi thuở nay chua từng quen biết mới gặp một lần mà lại ra công cứu vớt như vậy ơn đáng ghi xương tạc dạ không biết từ rày đến sau còn khi nào gặp mặt lão gia hay không . Nói rồi thì cũng rơi lụy

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.